Nhưng thật sự không có người hay động vật phía sau anh ta.
“Giáo sư Giang, bằng không anh hãy dùng nền tảng của chúng tôi để miêu tả đặc điểm nhận dạng của hung thủ. Nhiều cư dân mạng như vậy, nói không chừng có thể bắt được kẻ chạy trốn?”
Diệp Càn “Không ánh mắt” mà mở miệng lần thứ hai, thậm chí còn chặt đứt đường lui của Giang Hùng.
"Anh nhất định cũng muốn mau chóng bắt được hung thủ, bắt hắn phải trả cái giá xứng đáng! Những ngày này, có lẽ trong mộng anh luôn nghĩ đến bộ dạng của người đó, một khắc cũng không dám quên đúng không?"
Giang Hùng đương nhiên nhớ rõ người đàn ông kia từng centimet, nhớ rành mạch những việc từ nhỏ đến khi trưởng thành, nhớ khuôn mặt ghê tởm, ánh mắt hiểm ác cùng bộ dáng thê thảm quỳ trước mặt anh ta giảo biện xin tha.
Tên đàn ông ghê tởm kia từng theo đuổi vợ anh ta, vậy mà sau khi biết cô ấy đã kết hôn cùng anh ta vẫn không ngừng dụ dỗ, quyến rũ. Khiến người vợ hoàn mỹ, thuần khiết sa đọa thành một người đàn bà không biết liêm sĩ! Tiện nhân lẳng lơ ong bướm!
Nghĩ đến đây, nỗi hận trong lòng Giang Hùng lại dâng trào, chỉ cảm thấy chẳng sợ băm đôi cẩu nam nữ kia thành từng mảnh cũng khó có thể nguôi ngoai nổi hận trong lòng! Trên mặt cũng bắt đầu xuất hiện biểu cảm dữ tợn méo mó.
"Tôi sẽ không đưa bất cứ điều gì liên quan đến cuộc sống riêng tư của mình lên mạng, cũng không muốn bất cứ ai bàn tán, suy diễn về cái chết của cô ấy."
Anh ta vẫn còn có chút lý trí, không muốn tiết lộ quá nhiều tin tức, cũng không nghĩ đem chuyện chính mình bị cắm sừng tiết lộ ra ngoài, đây là đòn giáng khủng khiếp nhất vào lòng tự trọng của anh ta.
“Nói dối! Anh nói dối!”
Một giọng nữ sắc nhọn như sấm sét vang lên bên tai Giang Hùng, lần này anh ta thật sự nhảy dựng lên.
Nhưng anh ta không trực tiếp hét lên hỏi xem ai ở đó như trước, bởi vì anh ta đã nhận ra chủ nhân của giọng nói quen thuộc kia.
Chẳng lẽ, người chết thật sự sẽ biến thành ma quỷ!?
Trong trái tim Giang Hùng lướt qua sự sợ hãi, khiếp sợ, chột dạ cùng các loại cảm xúc khác, lại nhanh chóng bị đè ép xuống bởi bản chất bạo lực, ích kỷ, hẹp hòi.
“Chẳng lẽ, em không nên chết sao!”
“Anh chỉ là —— quá yêu em thôi!”
Trong lòng vang lên hai câu hoàn toàn trái ngược nhau, Giang Hùng thật sự cảm thấy chính mình không có lỗi, rõ ràng là vì anh ta quá yêu vợ mình, mà vợ anh ta lại làm anh ta quá thất vọng.
Vì không để cô ấy hoàn toàn rời bỏ mình, còn có biện pháp nào khác đâu?
Anh ta đạo đức giả tự biện hộ cho bản thân, sau khi xác định được kẻ gây sự, anh ta lại bình tĩnh lại, cảm nhận được sự sung sướng đã lâu không có này.
Hóa ra, vợ đã biến thành ma quỷ! Nhưng vậy thì đã sao?
Cô ấy vĩnh viễn không thể phản kháng anh ta, vĩnh viễn đều chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời! Chẳng sợ cô ấy có biến thành ma quỷ cũng chẳng ai nghe được lời cô ấy nói!
Tính cách tối tăm, cố chấp khiến Giang Hùng không hề để ý đến thế giới này có thật sự có ma quỷ hay không, anh ta chỉ quan tâm người đàn bà không giữ mình đã bị trừng phạt kia có còn nằm trong sự kiểm soát của anh ta hay không.
Trên lưng anh ta, đôi mắt của một người phụ nữ máu me be bét sắp khóc xuất huyết, từng ôn nhu, mềm yếu, nhường nhịn nhưng giờ phút này cô ấy hận không thể ăn thịt, uống máu, rút gân, hút tủy của anh ta để anh ta nếm trải sự thống khổ và tuyệt vọng mà cô ấy từng nếm trải!
Đáng tiếc, đi theo bên người anh ta lâu như vậy, nhưng lại không động được vào kẻ mặt người dạ thú này! Nhìn anh ta yên giấc mỗi đêm, bày ra vẻ mặt bi thương khó nói nên lời mỗi khi có người an ủi, cô ấy chỉ cảm thấy ghê tởm!
Nếu có thể quay ngược thời gian, Hà Lâm ước gì đời này cô ấy sẽ không bao giờ kết hôn cũng không cần đụng phải người đàn ông này!
Không ai có thể ngờ rằng, một vị giáo sư đại học hào hoa phong nhã trong mắt người ngoài, một người đàn ông tốt hiếm có trong mắt bạn bè lại là một người có tính cách cực kỳ nhạy cảm, đa nghi và cố chấp.
Ham muốn kiểm soát bên trong con người anh ta vô cùng mạnh mẽ, từ tận đáy lòng cho rằng phụ nữ phải bị đàn ông kiểm soát, người vợ thì phải làm tròn bổn phận lấy chồng làm trung tâm!