Giang Hùng thật sự đã chết.
Chết ở trước mặt của mọi người, chết trong lúc ghi hình một gameshow, chết trong tay “Người” mà anh ta không thể ngờ tới.
Mãi cho đến khi Giang Hùng nằm bất động trên mặt đất, cái bóng phía sau anh ta trở nên hoàn toàn bình thường, một lúc lâu sau mới có người mạnh dạn bước lên xem xét, hỏi anh ta bị sao vậy.
Dù sao trước đó An Hòa Thạc cũng gặp phải chuyện khủng bố tương tự dù bị thương nhưng không nguy hiểm đến tính mạng, chắc là tình huống của Giang Hùng cũng không khác hơn?
Có vị nhiếp ảnh gia gan lớn tiến lên nhẹ nhàng lay Giang Hùng, nhưng người trên mặt đất lại không có một chút phản ứng.
Dưới ánh trăng, mọi người nhìn thấy khắp người anh ta đầy máu, dòng máu đỏ sậm thấm sâu xuống đất, lòng ngực không còn phập phồng nữa, lúc này người đàn ông mới hét lên: "Xảy ra chuyện rồi!"
Bác sĩ của tổ chương trình một lần nữa bị bắt làm việc, tiến lên ngồi xổm xuống kiểm tra mạch đập cùng nhiệt độ cơ thể, hoảng sợ đến ngồi bệch xuống đất, run rẩy nói.
“Không còn…… Không còn hơi thở cùng mạch đập, anh ta——”
“Anh ta đã chết!”
Có nhân viên nhát gan hoảng sợ hét toáng lên, có người ôm đầu khóc rống, kêu cha gọi mẹ nói muốn về nhà. Có người khóc nức nở nói mình trước giờ chưa làm chuyện gì xấu và cả đời này cũng tuyệt đối không dám lại làm chuyện trái với lương tâm dù chỉ một chút, cầu xin các vị quỷ thần đừng đi theo bọn họ.
Vụ “mưu sát” thê thảm quỷ dị làm cảm xúc của mọi người hoàn toàn sụp đổ.
Cho dù biết Giang Hùng rất có thể là gieo gió gặt bão, biết anh ta bị hồn ma anh ta hại quay lại báo thù, nhưng người bình thường lại vẫn không khỏi cảm thấy sợ hãi, sợ mình sẽ trở thành kẻ vô tội bị liên lụy chết thay như trên phim ảnh hay chiếu.
Diệp Càn cũng ngây dại.
Ban đầu, anh ta cũng là nhịn không được có chút oán trách, trách sao bản thân xui xẻo như vậy, dành hai năm chuẩn bị tỉ mỉ chương trình mới phát sóng tập đầu tiên mà đã hoàn toàn “Chết non”. Chẳng sợ về sau phát sóng trực tiếp một lần nữa, cũng đã không phải bộ dáng ban đầu.
Nhưng càng về sau, tâm thế của Diệp Càn dần dần có chút thay đổi.
Trải nghiệm cảm giác nổi tiếng của chương trình mới nhiều hơn chương trình mục cũ, nếm trải tư vị nhà đầu tư sôi nổi thúc giục anh ta tiếp tục phát sóng, nhìn nhóm khách mời bị vạch trần gương mặt thật.
Ngoài miệng Diệp Càn không thừa nhận nhưng nội tâm cũng đã thật sự muốn đem chương trình này thay đổi thành show thẩm phán, thẩm phán những nghi phạm kia, phơi bày tội ác của bọn họ trước tất cả mọi người!
Mặc dù, trong một loạt thẩm phán thần bí kia thì anh ta chỉ đóng vai trò bé nhỏ như phông nền, lại bất tri bất giác sinh ra tâm thái kiêu ngạo lạnh nhạt nhìn kỹ nhóm khách quý này, không quan tâm chút nào đến kết cục của bọn họ.
Cho đến cái chết của Giang Hùng xảy ra, bị chính hồn ma dưới tay anh ta hại chết.
Như một chậu nước lạnh tưới thẳng từ trên đầu xuống, trái tim lạnh giá, Diệp Càn mới hoàn toàn thức tỉnh, bản thân chẳng qua chỉ là nhà làm phim bình thường ở đâu ra sự ngạo mạn này.
Dù cho là bọn họ bị trừng phạt đúng tội, anh ta cũng không nên là người đẩy bọn họ rơi vào địa ngục.
Đây... Vốn dĩ không phải quan niệm cùng tính cách của anh ta!
Diệp Càn càng nghĩ càng sợ, anh ta là người tuỳ tiện, bình thản, hầu như trong sinh hoạt chưa bao giờ xuất hiện cảm xúc cực đoan.
Ở trong ngôi nhà mà nhân tài xuất hiện lớp lớp, anh ta trước nay không phải là người ưu tú nhất, nhưng là người có nhiều mối quan hệ nhất. Từ nhỏ đến lớn, bên cạnh anh ta chưa bao giờ thiếu bạn bè cùng anh em.
Đó là bởi vì anh ta là người không tranh cường háo thắng, tốt bụng dễ nói chuyện lại tốt tính.