Phan Phi Tường đã nghe không rõ lắm lời của cảnh sát thẩm vấn nói, nội tạng trong thân thể nghe theo tiết tấu kia mà chấn động theo, hàng loạt triệu chứng như choáng váng, ù tai, khó chịu, buồn nôn... đều xuất hiện.
Tầm mắt của anh ta cũng bắt đầu mờ đi, ngửi không được bất kì hương vị gì, cũng không nghe được âm thanh nào, máu toàn thân sôi sục như muốn phá vỡ mọi cơ quan phun trào ra ngoài.
Giống như có một con quỷ dữ, còn bọn họ chính rối gỗ trong tay nó, tùy ý bị khống chế, lôi kéo.
Chỉ cần nhẹ nhàng dùng một chút sức lực, liền có thể khiến rối gỗ hoàn toàn —— chia năm xẻ bảy.
“Tôi tôn trọng luật pháp, nhưng nguyên tắc tối cao mà tôi thừa nhận chính là đạo đức trong lòng tôi.”
Lâm Lạc Dao dừng chân đang dậm lại, hơi ngẩng đầu, biểu tình trịnh trọng mà nói ra quan điểm của mình.
“Nhân quả tuần hoàn, nghiệp lực* tự thừa nhận.”
**|Nghiệp lực là năng lực của nghiệp hoàn toàn độc lập, không bị chi phối bởi một oai lực nào khác. Chính nghiệp cho quả phân loại các chúng sinh khác nhau: lớn hoặc nhỏ, cao thượng hoặc thấp hèn, bậc Thiện trí hoặc kẻ si mê, v.v..., tạo ra cảnh giới tái sanh khác nhau trong tam giới, gồm có 31 cõi.|
“Nếu Thiên Đạo không nhận, vậy liền dựa vào bản thân.”
Giọng nói của cô không lớn, nhưng lại như sấm sét nổ tung trong đầu Trương Hưng Xương, thanh âm xa xôi mà trang nghiêm, chấn động tâm linh, kích động linh hồn!
Trong vài giây dài dòng mà lại ngắn ngủi này, lần đầu tiên Trương Hưng Xương cảm thấy bản thân thật nhỏ bé, một lúc lâu mới giật mình tỉnh lại, gian nan mà kiên định nói ra nguyên tắc của bản thân.
Thanh âm khủng bố rốt cuộc đình chỉ, tình trạng của những người trong phòng thẩm vấn cũng tốt hơn một chút, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, quỳ trên mặt đất như mới vừa trải qua mấy ngày khổ hình tra tấn, những người trong tình trạng tệ hơn còn che lại lỗ tai như thể chưa hề thoát khỏi âm thanh đó.
Nhóm người Phan Phi Tường lại chịu không nổi sự tra tấn này, nhanh chóng tiếp tục khai báo hành động của chính mình mấy năm nay, với hy vọng thoát khỏi “Hình phạt” như vậy.
Thật vất vả Lợi Thiên Hoa mới khôi phục thần trí bình thường chỉ cảm thấy cảnh sát Thủ Đô thật là điên rồi, cũng dám vận dụng vũ khí nghiêm hình bức cung kiểu mới như vậy!
Ông ta run rẩy tuôn ra những lời tàn nhẫn, chờ qua 24 giờ thẩm vấn ông ta nhất định sẽ để đội luật sư của mình kiện bọn họ ra tòa, để toàn giới truyền thông đều biết được hành vi không đạo đức của bọn họ!
Người thẩm vấn vừa tức giận lại cảm thấy không nói nên lời, tranh thủ thời gian tiếp tục phỏng vấn!
Đúng vậy, bác sĩ luôn túc trực bên cạnh đợi lệnh, sẽ không để ông ta có việc gì, nhưng thẩm vấn không thể dừng lại!
“Tuy chúng tôi tôn trọng tín ngưỡng của mọi người, nhưng chỉ tán thành pháp luật nguyên tắc duy nhất dẫn đường, đánh giá, kiềm chế, giáo dục và trừng phạt mọi người nhằm đạt được sự công bằng, bình dẳng cùng hài hòa trong xã hội.”
Vừa nói xong những lời này Trương Hưng Xương liền cảm thấy nhẹ nhỏm trong lòng, vừa rồi tâm thần của ông ta dao động, suýt chút nữa đã bị mang trật, cũng may kịp thời phản ứng nói rõ lập trường của mình.
“Nhưng tôi tin rằng nhiều khi tiêu chuẩn tưởng chừng như khác nhau nhưng không nhất định xung đột lẫn nhau. Cũng hy vọng trong tương lai chúng ta có thể cùng nhau bảo vệ công lý chính nghĩa cùng quang minh.”
Ông ta khách khí mà đứng dậy, bày tỏ sự tôn trọng cùng thiện chí, chuẩn bị tiễn Lâm Lạc Dao rời đi, đứng lên mới phát hiện bản thân đổ một thân mồ hôi.
Cố Sướng sau khi nhận được sự đồng ý của Lâm Lạc Dao cũng đứng dậy đẩy cô ra cửa, đi vào thang máy.
Đợi Trương Hưng Xương tự mình đưa cô ra khỏi tòa nhà, Lâm Lạc Dao mới bỗng nhiên bình tĩnh nhìn về phía tầng lầu nào đó. Cố Sướng và Trương Hưng Xương cũng không nhịn được mà nhìn về hướng đó.
Cục Công An Thủ Đô rất lớn, một tòa nhà có hơn trăm phòng, ngoài tòa nhà lớn nhất còn có những tòa nhà khác chỉ là hầu hết mọi người đều không biết sự phân bố trong đó.
“Nghe nói rất nhiều cư dân mạng cũng thực thích lời “dùng đạo của người trả lại cho người” này. Trùng hợp là tôi cũng rất thích.”
“Có đôi khi không nhất định là xung đột.”
Cô nhẹ nhàng lưu lại những lời này, để Cố Sướng đưa cô quay lại bệnh viện.
Trương Hưng Xương không hiểu mà quay trở lại trên lầu, thì nghe được cấp dưới báo cáo thẩm vấn có tiến triển to lớn!
Ngoại trừ chứng cứ ban đầu và một số lời khai vừa thu được cũng như tài liệu được lấy từ công ty giải trí Tập Phượng để điều tra chặt chẽ, những người bị thẩm vấn dường như đã..... bất ngờ gặp quỷ mà khai hết tất cả.
Trong phòng thẩm vấn, trên mặt đám người Lợi Thiên Hoa hiện lên vẻ hoảng sợ, ghê tởm, phẫn nộ cảm thấy thẹn mà phản kháng với không khí, rồi lại quỷ dị mà phản kháng không được, như là gặp phải... một loại xâm lấn nào đó!
“Các người muốn làm cái gì! Đừng tới đây! Đừng đánh tôi”
“!!!Bỏ những thứ bẩn thỉu của mày ra khỏi người tao, đừng tới đây! A a a, ghê tởm! Ghê tởm!”