Vì thế, trước mặt tất cả mọi người, người này vừa xuống liền dùng lực của hành một cái lễ lớn!
Lính cứu hỏa: ??? Cũng không cần như vậy cảm ơn chúng tôi a!
Phía chính phủ: Đây là cảm ơn hay là chân yếu, mau đưa ra cần cứu đi?
Nguyễn Nhĩ Mạn thật ra không có giống như một số người như vậy đối với Lâm Lạc Dao mang theo mãnh liệt cảnh giác, nghi ngờ, không phục, hiện tại toàn bộ giới huyền học suy thoái, có thể đi tới đỉnh của kim tự tháp nữ giới càng là hiếm có, nếu thật có thể ra một cái đại lão đó là chuyện tốt.
Hơn nữa, con quỷ nhỏ này thật sự giống như một cái linh hồn bị trói buộc ở đây hoặc là nói bị chấp niệm giam cầm ở nơi này.
Đem nó mang ra phạm vi hoạt động không tính là hành động quá đáng, chỉ là đa số các môn phái đều sẽ lo lắng mang nó ra ngoài liền khống chế không được, hay còn là thả hổ trở về rừng.
Nhưng nếu như cái này không phải là hổ, người sau lưng thả nó ra thì sao?
Lúc này, không chỉ có Trịnh Kỳ, Thiệu Hoa Thanh, mà những người khác cũng đang chờ đợi kết quả cuối cùng của chuyện này, cũng có rất nhiều người ở nơi tối tăm quan sát.
Con quỷ nhỏ này sẽ là chấp niệm tiêu tán, hay là trốn chạy vào đám người, trở thành một vòng mới ẩn nấp nguy cơ tiềm ẩn, Lâm Lạc Dao ngoài ở phương diện bói toán có thể có chút bản lĩnh, vậy những phương diện khác thì sao?
Mặt khác một đầu, cuối cùng đến mặt đất các hộ gia đình đều là vừa khóc vừa cười, cùng mọi người trong nhà ôm nhau cảm khái thoát khỏi nguy hiểm. Nhưng ấm áp không lâu, những người này lại bắt đầu ồn ào. Cãi nhau chuyện vừa rồi ở hiện trường hỏa hoạn quá trình xảy ra mâu thuẫn, cãi nhau rốt cuộc cái này hỏa là làm sao cháy lên!
Bà Lương thấy ông Lương, nước mắt liền rơi xuống, muốn nghe hai câu an ủi và quan tâm, nhưng đối mặt lại là một trận chửi bới.
“Bà già chết tiệt này ở bên trong ngủ thành heo sao! Cháy đều ngửi không ra, suýt chút nữa tự mình chết trong đó, còn hại Tiểu Bảo cũng cùng bà lâm vào nguy hiểm!”
Trái tim của bà Lương thật sự như là rơi vào mùa đông nước đá, lạnh đến doạ người. Phản bác vài câu, bà ta thật ra có thể dời đi mâu thuẫn.
“Có phải trên lầu có người làm chuyện xấu, sinh ra đứa nhỏ lại hại chết, làm hại con quỷ nhỏ tới báo thù người trong toà dân cư này!”
Vừa rồi vẫn luôn muốn giảm bớt sự tồn tại của bản thân Quý Hà thấy bà Lương tuy không có chỉ họ nói tên, nhưng cái mắt tam giác liên tục nhìn về phía chính mình này, tự nhiên cũng nghe hiểu được bà ta nói vậy là có ý gì, đây là nghi ngờ con quỷ nhỏ là do chính mình lén lút sinh ra!?
“Phi, cùng tôi có quan hệ gì! Đều ở trong một toà dân cư, sinh qua như vậy to nam hài, lại chết non có thể không bị người phát hiện sao? Tôi xem cái này vẫn là do người nào đó tự mình gây ra!”
Cô ta đáp lại, nhìn bà Lương đầy oán hận.
“Lửa là ở tầng hai cháy lên, nguyên nhân chính là đống rác rưởi của nhà các người!”
Lời này vừa nói ra, thành công làm mọi người đem lửa giận đều chuyển tới nhà họ Lương.
Nhìn thấy tất cả hàng xóm nhìn mình bằng ánh mắt thù hận, ông Lương và bà Lương đột nhiên run lên một cái, bọn họ đều đã lớn tuổi rồi, tổng không thể làm cho bọn họ không thể tiếp tục ở nơi này đi!
“Ai biết là ai làm! Còn ở trước cửa nhà chúng tôi đổ dầu, rõ ràng muốn hại chúng tôi!”
“Lúc người khác té ngã thì nói phản ứng của họ không nhanh nhạy, làm sao bà Lương té ngã liền biến thành có người cố ý rồi?”
“Mày, cái con đĩ này! Mắc mớ gì tới mày, không lẽ mày với họ Dư kia có một chân đi!”
Một đám người cãi tới cãi lui, công kích lẫn nhau.
“Bạn nhỏ, cháu thành thật nói cho chú biết cái bật lửa này là của ai?”
Lúc này, Mao Hạo Không cùng các đồng đội ôm nhau xong, cảm thán vì nhặt về một cái mạng, đi tới trước mặt Đàm An và Đàm Nữu Nữu, móc ra một cái bật lửa.
Có người lỗ tai thính nghe được lời này, lập tức hô to lên!