Lấy Mạng Huyền Học Ốm Yếu Đại Lão Bạo Hồng Toàn Võng (Dịch Full)

Chương 205

Unknown Chương 205

Lúc này, một tia chớp cắt qua toàn bộ phía chân trời. Tiếp theo, một trận sấm to vang trời phá vỡ sự yên tĩnh của bầu trời đêm.

Gió càng lúc càng mạnh, tiếng sấm cũng càng trở nên dữ dội hơn, người qua đường còn đang đi lại bên ngoài ngước nhìn lên bầu trời, liền phát hiện không biết từ khi nào trên bầu trời đã bao phủ từng tảng mây đen lớn, khiến người khó thở.

Người đi đường nhanh chóng bước vào cửa hàng hoặc là lựa chọn ngay lập tức về nhà, không lâu sau náo nhiệt đường phố đã nhanh chóng trở nên vắng tanh.

Hết tia chớp này lại đến tia khác nối tiếp nhau, tiếng sấm vang tận mây xanh, không ngừng vờn quanh phía chân trời, giống như là muốn đánh vỡ thế giới này.

“Ông trời lại tức giận cái gì đây?”

Có người nhanh chân chạy đến đóng lại cửa sổ trong nhà, sờ vào trái tim bé bỏng của mình cảm thán rằng sao thời tiết xấu này đến bất ngờ như vậy.

“Dự báo thời tiết thật sự không chính xác chút nào! Đã nói hôm nay sẽ nắng cả ngày mà!”

Những người vội vã bắt taxi về nhà như thường lệ phàn nàn, vốn dĩ định đi dạo mua sắm cùng bạn bè, thấy thời tiết thất thường vội vàng hủy bỏ cuộc hẹn, ai về nhà nấy.

Cũng có không ít người ngược lại thích mưa to vào ban đêm, chỉ cảm thấy ngủ đến càng thêm yên bình hơn.

Khác với người thường, một số người nào đó thấy được hàm nghĩa không bình thường ẩn giấu sau sự bất mãn và phẫn nộ của trời cao.

Một ông cụ cốt cách tiên nhân đứng trước cửa phòng quan sát hiện tượng thiên văn không ngừng bấm đốt ngón tay tính toán, đột nhiên thất khiếu* chảy máu, được con cháu bên cạnh nhanh tay đỡ lấy; có người ngừng bút lập tức bước ra khỏi phòng đi xác nhận, sau đó phát ra từng đợt thở dài; còn có người sắc mặt u ám, tâm trạng tựa hồ còn kém hơn ông trời, đôi mắt không đổ máu lại hơn cả đổ máu, còn có người không hiểu được ẩn ý đằng sau, chỉ có thể đi tới đi lui phỏng đoán các khả năng có thể xảy ra....

| Thất: bảy, Khiếu: lỗ. Bảy lỗ trong thân thể người ta là:2 tai, 2 mắt, 2 mũi (lỗ), 1 miệng. |

“Yêu nghiệt*!”

| Yêu nghiệt: Loài ma quái, gieo rắc tai vạ cho người — Tai vạ quái gở xảy tới.|

Cùng với âm thanh lạnh lùng vang lên hai chữ này, một tia chớp thẳng tắp bổ xuống, ở trong mắt nhân viên an ninh bệnh viên Thánh Khang xem ra, tia chớp kia như một thanh kiếm sắc bén xuyên thẳng vào khu nằm viện! Lại lập tức nổ tung!

Không dám dễ dàng sử dụng di động, bộ đàm, vị nhân viên an ninh đã trải qua “Không ít chuyện” chỉ có thể nói thầm ở trong lòng: Tạo sao lúc nào cũng không có cảnh báo thời tiết bất thường hay thảm họa địa chất, khiến người ta kinh hồn.

Bộ môn dự báo nào đó:??? Chúng tôi thật sự oan uổng!

Khu nằm viện có một số cửa sổ còn chưa đóng, bức màn bị gió thổi bay không ngừng, cửa sổ cũng kêu lên kẽo kẹt.

Không phải chất lượng cửa sổ bệnh viện không tốt, mà gió này thật sự quá mạnh.

May mắn thay cơ sở vật chất của bệnh viện tư lập nhất nhì Thủ Đô này cực kỳ chất lượng và đương nhiên là cột thu lôi cũng không ngoại lệ. Cho dù sét có đánh trúng bệnh viện thì kiến trúc bên trong cũng bình yên vô sự.

Chỉ là sấm chớp đêm nay thật sự quá lớn, lại rất nhiều lần đều trùng hợp đánh xuống tòa nhà khu nằm viện, cuối cùng điện tải không chịu đựng được, cả tòa kiến trúc đều chìm vào bóng tối trong chốc lát.

Nhân viên công tác kịp thời khởi động nguồn điện dự phòng, nhanh chóng bật máy phát điện tự động lên, khởi động lại thiết bị chữa bệnh cần thiết cùng thiết bị chiếu sáng.

Nhưng bởi vậy, nhân viên công tác trong bệnh viện cũng đều trở nên bận rộn.

Vì vậy cũng không chú ý tới phòng bệnh của Lâm Lạc Dao, cửa sổ phòng không chỉ không kịp thời đóng lại, ngược lại còn mở rộng mặc cho mưa gió tiến vào phòng bệnh.

Bức màn cửa sổ điên cuồng phấp phới giống như cuồng loạn, mưa gió ập đến trước mặt như mang theo sức mạnh đánh vào trong cơ thể, Lâm Lạc Dao ngồi ở trên giường bệnh vừa lúc đối mặt với cửa sổ mở to.

Trong phòng bệnh rộng mở, trước cửa sổ lớn cùng đêm tối đen nhánh thân hình cô càng có vẻ gầy yếu, nhỏ bé.

Gió lớn không ngừng cuốn lên mái tóc đen dài đánh vào trên mặt cô, tia chớp mang theo ánh sáng kèm theo chút tức giận chiếu rọi khuôn mặt cô, Lâm Lạc Dao lại thờ ơ làm như không thấy, chỉ là thẳng tắp nhìn hôm nay.


Bình Luận (0)
Comment