Lấy Mạng Huyền Học Ốm Yếu Đại Lão Bạo Hồng Toàn Võng (Dịch Full)

Chương 212

Unknown Chương 212

Nhưng anh ta sao có thể vì cô ấy đau khổ cầu xin mà buông tha, đã đến tình trạng này rồi, chỉ có thể hoặc là không làm, đã làm phải tiếp tục làm đến cùng!

Người đàn ông nghĩ: Đa số các cô gái đều không dám tiết lộ ra ngoài loại ghèm pha này!

Bọn họ không chịu đựng được loại gièm pha mất mặt, xấu hổ này! Chỉ là, đang lúc muốn tiếp tục hành động, bỗng nhiên sau gáy chợt lạnh!

Trong ngõ nhỏ có người nào đó đang nhìn chăm chú vào anh ta!

Người đàn ông đột nhiên quay đầu lại, phía sau lại không có bóng người. Đang lúc hoài nghi có phải bản thân nghi thần nghi quỷ hay không thì cảm giác bị nhìn chằm chằm mãnh liệt xông thẳng lên đỉnh đầu anh ta!

Trước khi não bộ phản ứng thì lỗ chân lông toàn thân anh ta đã dựng thẳng lên, linh hồn như bị cái gì nắm lấy gắt gao. Người đàn ông vỗn dĩ dựa vào tố chất thân thể mạnh mẽ hơn cô gái nhỏ yếu kia, giờ phút này anh ta lại như gà con bị bóp chặt cổ họng, tròng mắt đều sắp rơi ra ngoài!

Sử Lôi nhận thấy thân thể của người phía sau không biết vì lí do gì lại trở nên cứng đờ, lực trên tay cũng chợt yếu đi, nhưng thật nhanh cô ấy phản ứng lại đây chính là cơ hội cho cô ấy chạy trốn. Nhân lúc anh ta không đề phòng Sử Lôi hung hăng nâng đầu gối đá vào bộ phận giữa hai chân anh ta!

Thành công thoát khỏi gông cùm xiềng xích của anh ta!

Sử Lôi lấy tốc độ nhanh nhất trong cuộc đời chạy như điên về phía trước, lại không nghe được âm thanh đuổi theo ở phía sau, vừa chạy vừa không kiềm chế quay đầu lại liền thấy người kia như bị phát tác bệnh hiểm nghèo, ngơ ngác mà ngã xuống trên mặt đất không thể động đậy.

Bước chân cô ấy dần chậm lại, cuối cùng cũng đến chỗ có người việc đầu tiên cô ấy làm là lấy điện thoại ra báo cảnh sát, nghĩ mà sợ lại trật tự rõ ràng tường thuật lại bản thân hiện tại đang ở đâu, vừa nãy bị người đàn ông xa lạ tập kích.

Giờ phút này, trong mắt người đàn ông nằm trên mặt đất hiện lên vẻ hoảng sợ, hỏng mất không thua gì Sử Lôi khi nãy, anh ta run bần bật, hai mắt chứa đầy nước mắt, thậm chí dưới thân chảy ra ghê tởm chất lỏng.

Có thể tưởng tượng thử cảm giác đó xem?

Trong con hẻm yên tĩnh, hẻo lánh thân thể con người bỗng nhiên mất không chế, linh hồn như bị người ta đạp dưới lòng bàn chân không ngừng nghiền nát toàn thân, đau thấu tim đều không đủ để hình dung sự thống khổ đủ để bạn hôn mê nhưng đầu óc lại vô cùng tỉnh táo.

Thậm chí bạn không biết chính mình khi nào sẽ đột nhiên chết đi, chỉ có thể như một khối tử thi chịu đựng, lại chịu đựng cho đến khi đối phương bằng lòng bỏ qua.

Như là động vật nhỏ yếu trước khi chết bị dã thú hung mãnh ác ý trêu chọc, tất cả lực chú ý bị bắt đặt vào con hẻm trống không không có một vật trước mặt, trong đầu không ngừng tưởng tượng các loại hình ảnh đáng sợ đẫm máu tàn nhẫn.

Cuối cùng thì đây là quỷ dữ vẫn là ác ma!

Bị sự tồn tại vô hình đùa giỡn trong lòng bàn tay, thể xác lẫn tinh thần bị chiếm lĩnh hoàn toàn bởi khủng hoảng tùy thời đều có thể vứt bỏ tánh mạng khiến trong mắt anh ta không ngừng chảy ra nước mắt, cũng không biết là bởi vì thống khổ hay là đả kích trên tinh thần.

Anh ta nằm trên mặt đất muốn điên cuồng thoát khỏi giống như cô gái vừa rồi, lại không có cách nào điều khiển thân thể của mình, chỉ có thể không tiếng động mà kêu rên thừa nhận linh hồn bị giẫm đạp, nghiền áp một lần lại một lần!

Thiên Đạo trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Lâm Lạc Dao như là thoát khỏi cái gì trói buộc, làm càn mà trừng phạt người trước mắt.

Trên mặt không phải sự bình tĩnh cùng đạm bạc như ngày xưa, càng có nhiều sự tùy ý, không hề kiêng dè và tàn nhẫn giống như trong tưởng tượng của người đàn ông.

Mái tóc dài của Lâm Lạc Dao tung bay, đôi mắt giống như biển sao trời mênh mông thâm thúy không thấy đáy, bộ dáng cùng thân thể cô đã rất giống kiếp trước, chỉ còn có sự khác biệt rất nhỏ.


Bình Luận (0)
Comment