Lấy Mạng Huyền Học Ốm Yếu Đại Lão Bạo Hồng Toàn Võng (Dịch Full)

Chương 217

Unknown Chương 217

“Cửa sổ mở lớn như vậy sẽ dễ bị cảm lạnh lắm.”

Chị y tá nhỏ kiểm tra phòng vừa mở cửa phòng bệnh ra thấy bệnh nhân nằm trên giường như thường lệ, người nhà ngồi một bên, cánh cửa sổ vậy mà mở ra hoàn toàn.

“Thời tiết vừa nãy ác liệt như vậy cho dù muốn thoáng khí cũng không nên mở lớn cửa như vậy, tôi đóng trước một nửa nhé?”

Chị y tá nhỏ chuyên nghiệp lại gần đóng một nửa cửa sổ thay bọn họ, thuận tay cầm lấy sổ đăng ký trên tay và giải thích về lần mất điện ngắn ngủi vừa xảy ra, đảm bảo rằng các thiết bị không có vấn đề gì và đường điện đã được khôi phục ổn định trở lại.

Sau đó, cô ta kiên nhẫn dò hỏi bệnh nhân cảm thấy hệ thống nhiệt độ trong phòng có đủ thoải mái không, ngoài ra còn có nhu cầu nào khác không.

“Hôm nay cảm giác thế nào, có thấy nơi nào không thoải mái không?”

Sau khi hỏi xong bệnh nhân còn có yêu cầu nào khác cần cải tiến đối với phục vụ của bệnh viện hay không, y tá lại nghiêm túc kiểm tra hồ sơ khám bệnh ban ngày hôm nay do đồng nghiệp khác ghi nhận theo thường lệ mà dò hỏi tình trạng sức khỏe của bệnh nhân.

“Tất cả đều ổn, chỉ là ——”

Lâm Lạc Dao nằm trên giường bệnh, quay đầu nói cho nhân viên y tế.

“Có thể tôi không đi lại được.”

Chị y tá nhỏ đang ghi nhận thì ngòi bút hơi hơi dừng lại, khi ngẩng mặt lên nét nghiêm túc như đối mặt kẻ thù, lập tức cầm lấy bộ đàm bên hông báo cáo tình huống cho đội ngũ trị liệu chuyên môn!

Không lâu sau, một đống người mặc áo blouse trắng bước vào phòng bệnh, những chuyên gia y học tinh tế, nghiêm cẩn kiểm tra cơ thể bệnh nhân trên giường bệnh.

Cho đến khi xác nhận cẳng chân dưới của bệnh nhân bao gồm cơ bắp, thần kinh, xương cốt đều không có dấu vết nào cho thấy từng chịu thương tổn, cũng không tìm thấy nguyên nhân sâu xa gì khác, nhưng đúng là cô khó có thể đi lại bình thường được.

Biểu tình phức tạp, rối rắm, trịnh trọng của đội ngũ chuyên gia, bọn họ ra khỏi phòng bệnh thảo luận nguyên nhân bệnh nhân bỗng nhiên không thể đi lại được, nên áp dụng phương pháp trị liệu nào, cách tăng cường bảo dưỡng bắp chân của bệnh nhân....

Mới nãy, khi mọi người cho rằng nguy cơ đã được hóa giải thành công, tất cả kết thúc, Lâm Lạc Dao lại nói với bọn họ thân thể cô xuất hiện một số bài xích nên không thể kiểm soát bộ phận bên dưới bắp chân được.

“Không sao, trước giờ đa phần tôi đều nằm, ngồi, lười đến đi tới đi lui.”

Biểu cảm trên khuôn mặt cô tùy ý giống như đang nói thời tiết hôm nay, tâm trạng của Lâm Lạc Dao thoạt nhìn còn tốt hơn những người khác.

Sự bài xích của Thiên Đạo dành cho cô không phải không để lại di chứng, nhưng nguyên nhân chủ yếu vẫn là bởi vì tư chất thân thể này không có cách nào hoàn mỹ cất chứa linh hồn của cô, thực lực khôi phục càng nhiều thì bài xích càng lớn là điều mà cô đã dự đoán từ trước.

Thậm chí vào một ngày nào đó trong tương lai, không chỉ có bắp chân mà có thể sẽ có bộ phận khác trên người cô cũng sẽ xuất hiện vấn đề.

Trong yên lặng, Cố Sướng đi đầu tiếp nhận sự thật này: “Hiện tại xe lăn trên thị trường được thiết kế tương đối đẹp mắt, cũng rất thoải mái. Lát nữa tôi sẽ liên hệ người, sáng mai họ sẽ giao đến.”

Lâm Lạc Dao cũng không để ý đến việc phải ngồi xe lăn trong suốt một đoạn thời gian rất dài sau này nhưng hệ thống lại vô cùng tức giận.

Nó lần nữa hiện ra thật thể, lớn tiếng nói: 【 Kỹ thuật chữa bệnh nơi này sao có thể tệ đến vậy, không đi lại được mà cũng không thể chữa khỏi! Ký chủ, tôi lại kiểm tra thân thể cho cô được không, tôi cũng được trang bị chức năng trị liệu, tôi tự trả tiền! Chúng ta vừa tích lũy được rất nhiều giá trị cảm xúc, tôi dùng hết cho cô! 】

Nhưng mà, Lâm Lạc Dao khó có thể đi lại vốn dĩ không phải do kỹ thuật chữa bệnh, hệ thống thở hổn hển lăn lộn nửa ngày lại không thấy có khởi sắc gì chỉ có thể ủ rũ cụp đuôi trốn vào chân tường.

Tiểu Viên cũng hoảng loạn mà nghĩ có phải do thân thể có vấn đề nên mới hại đại lão đột nhiên không thể đi lại được, nước mắt cô ấy đã rơi lã chã ôm hết tất cả lỗi lầm vào người mình, cho rằng là lỗi lầm của bản thân.

Bi thương, oán giận, tiếc nuối, mê mang…… Các loại cảm xúc dâng trào trong phòng bệnh.

Đến khi bọn họ nhìn thấy người trên gường bệnh từ từ lơ lửng trên không, sức mạnh cường đại nào đó tràn ngập toàn bộ căn phòng, ánh đèn bình thường cũng bắt đầu lúc sáng lúc tối, vô cùng không ổn định!


Bình Luận (0)
Comment