Chợ buôn bán dược liệu lớn nhất của thành phố Hồng Hàng tràn ngập mùi hương dược liệu nồng đậm, người ngửi không được sẽ cảm thấy khó chịu nhưng người thích sẽ cảm thấy đây là mùi hương đặc biệt.
Vô số quầy thuốc ngút ngàn đếm không xuể, các loại dược liệu đa dạng phong phú khiến người ta chóng mặt, từ tam thất, đương quy, phục linh thường thấy cho đến các loại quý giá như đông trùng hạ thảo, nhân sâm, linh chi, lộc nhung cũng có thể dễ dàng tìm thấy ở đây.
Dù cho quầy hàng thoạt nhìn đơn sơ thì sau lưng cũng đều có tư bản hùng mạnh đằng sau, mỗi ngày mỗi loại mấy trăm cân, mấy ngàn cân dược liệu được giao dịch đều là hết sức bình thường ở chỗ này.
Ngoại trừ những mặt hàng bán công khai, các chủ quầy cũng trân quý một số dược liệu nào đó cực kỳ quý giá sẽ không dễ dàng cho người khác xem nếu không phải khách quen, không được giá tốt.
Sáng sớm hôm nay, như thường lệ mọi người đến từ cả nước thậm chí là hải ngoại đến nơi này để mua sắm dược liệu mình cần.
Thời buổi này người trẻ tuổi cảm thấy hứng thú với dược liệu Trung y không nhiều. Hơn nữa kiến thức ngành dược liệu vô cùng thâm thúy không có kinh nghiệm nhiều năm học tập, nghiên cứu, rèn luyện thì rất khó phân biệt được chuẩn xác tên, tính chất, tỉ lệ của dược liệu. Việc bị thiệt do không đủ kinh nghiệm cũng không hiếm thấy.
Bởi vậy, khi tổ hợp một người đàn ông cao lớn tuấn tú đẩy một cô gái trẻ xinh đẹp ngồi trên xe lăn xuất hiện không khỏi thu hút sự chú ý của mọi người.
Hai người thoạt nhìn không giống là thương nhân, chẳng lẽ là bệnh nhân và người nhà đặc biệt đến tìm dược liệu nào đó sao?
Nhóm chủ quầy liếc nhìn hai người, đa phần là không rảnh phản ứng bọn họ. Bề ngoài hai người thật sự xuất chúng, cả quần áo lẫn trang điểm, khí chất cũng không giống người thường, nhưng theo kinh nghiệm của bọn họ thì người trẻ tuổi lạ mắt như vậy đại khái không phải khách hàng mục tiêu của bọn họ.
Chỉ có chủ quầy nhàn rỗi mới nhiệt tình tiếp đón bọn họ, hỏi họ có nhu cầu gì hay không.
Thịt muỗi cũng là thịt, vả lại vạn nhất người ta cần hàng hóa đắt tiền thì sao?
Lâm Lạc Dao không trực tiếp nói tên dược liệu cho người nọ mà là nói ra công dụng cụ thể của mấy thứ trong đó, hỏi chủ quầy có dược liệu tương ứng hay không.
Tròng mắt Lỗ Căn xoay chuyển, vỗ ngực nói với cô: “Cô xem như hỏi đúng người rồi, chỗ chúng tôi tùy tiện chọn đại một người cũng là chuyên gia dược liệu. Chỉ cần mô tả một chút hình dáng, tên tuổi là có thể tìm ra cho cô. Mấy thứ cô vừa nói trùng hợp chỗ chúng tôi đều có, tôi đưa cho cô xem thử?”
Lỗ Căn quay đầu lại tìm trong quầy hàng của mình, thuận miệng nói: “Cô có yêu cầu gì với chất lượng và niên đại của dược liệu sao?”
Lâm Lạc Dao nghe thấy vấn đề này, cô tự nhiên trả lời: “Tôi muốn tốt nhất.”
Nghe câu trả lời này, Lỗ Căn quay người đôi mắt càng sáng, lập tức tìm kiếm cho cô. Không bao lâu liền cầm mấy cái túi đi đến trước mặt cô gái trẻ xinh đẹp thân thể không được tốt lắm này.
“Đây, đây là đồ vật cô muốn! Chất lượng tuyệt đối là tốt nhất.”
Gần gũi mà đánh giá đôi nam nữ trẻ tuổi trước mặt này, Lỗ Căn không nhận ra nhãn hiệu quần áo của hai người, nhưng nhìn kỹ chất liệu vải dệt, kỹ thuật may cùng đồng hồ trên tay người đàn ông, khẳng định đây là hai người giàu có!
Lâm Lạc Dao cũng không hỏi chủ quầy tên dược liệu là gì, chỉ là lấy từ mỗi túi một ít đặt trong tay nhẹ nhàng vân vê, lại đưa lên mũi ngửi ngửi, lắc đầu nói: “Ba phần, hai phần có công hiệu nhưng chỉ có thể nói là gần đúng, vô dụng với tôi.”
“Phần còn lại miễn cưỡng tạm được nhưng tiếc là chất lượng quá kém.”
Nghe được Lâm Lạc Dao nói, Cố Sướng liền chuẩn bị đẩy cô rời đi, Lỗ Căn vội vàng ngăn lại bọn họ, nghi ngờ mà nhìn cô gái trẻ.
“Cô gái, cô đoán bừa đúng không, dược liệu của tôi tuyệt đối không kém, cô đi quầy khác cũng không kém chỗ tôi bao nhiêu.”
Lời nói của Lỗ Căn nửa dỗ dành nửa lừa gạt, nhưng rõ ràng cẩn thận hơn một ít so với vừa rồi.
Bởi vì phán đoán của người này đối với ba túi dược liệu là hoàn toàn chính xác, chẳng lẽ đây là người trong gia đình có nghề liên quan đến cái này, hoặc là từng chuyên môn nghiên cứu, không phải xốc nổi, hứng thú nhất thời?