Ngưu Xuân Phương vội vàng đi đến phòng bếp, không quên hỏi con trai vừa rồi nói vậy là có ý gì!
Cái gì gọi là Lưu Nhu Nhã đã sớm biết, chỉ muốn chia tiền ly hôn! Cô ấy muốn chia tiền gì, một người ăn cơm trong nhà nhiều năm như vậy, người phụ nữ tàn khuyết ly hôn còn muốn tiền!
Quách Diệp Lâm không nói tỉ mỉ với bà ta, cảm thấy hành vi ký tên của mình lúc ấy bị Lưu Nhu Nhã hù dọa ở trong nhà hàng vô cùng mất mặt, chỉ nói Lưu Nhu Nhã hỏi anh ta phân chia tài sài liền đồng ý ly hôn.
Không biết muốn bao nhiêu, nhưng Lưu Nhu Nhã cư nhiên hỏi con trai đòi tiền, chuyện này hoàn toàn làm cho Ngưu Xuân Phương không thể tiếp thu được! Cô ấy dựa vào cái gì mà đòi lấy tiền!
Tiền trong nhà đều là con trai cực khổ kiếm được, lúc trước nuôi cô ấy còn chưa đủ, ly hôn lại còn phải chia tiền! Không được, bà ta muốn đi tìm Lưu Nhu Nhã!
Bà ta lải nhải cằn nhằn làm gì có đạo lý như vậy, liền muốn ra cửa đi tìm Lưu Nhu Nhã, lại bị Quách Diệp Lâm nói một câu bây giờ bà ta có biết cô ấy ở đâu không, liền oán hận trở về.
Ngưu Xuân Phương còn tưởng rằng là trước kia, gọi điện thoại cho Lưu Nhu Nhã hỏi cô ấy ở đâu, lần đầu tiên bị con dâu cúp điện thoại, phổi cũng muốn tức nổ tung! Tạo phản rồi! Gả đến nhà bọn họ lại là mưu đồ tài sản của nhà bọn họ!
Bạch nhãn lang! Vậy mình phải đến công ty của Lưu Nhu Nhã ngồi xổm, có bản lĩnh cô ấy cũng đừng đi làm!
Quách Diệp Lâm còn đang liên lạc với Hướng Dung, nhưng làm thế nào cũng không liên lạc được, làm cho tâm tình của anh ta càng thêm nóng nảy: "Mẹ muốn tới công ty cô ấy gây sự là muốn cho cô ấy cũng học theo mẹ tới công ty của con gây sự sao?"
Đã đến lúc này rồi, có thể đừng gây phiền toái cho anh ta hay không!
Chuyện phiền toái lại tới nữa rồi, lãnh đạo gọi điện thoại tới.
"Quách Diệp Lâm, gần đây tiến độ toàn bộ công việc của tổ đều bị cậu kéo chân sau, hôm nay cho cậu nghỉ phép là một lần cuối cùng của tháng này, tuần sau tôi muốn nhìn thấy thành quả của cậu làm ra, có thể hoàn thành sao?"
Nghe được giọng nói nghiêm túc của lãnh đạo, Quách Diệp Lâm nhanh chóng tỏ vẻ gần đây trong nhà mình xảy ra chút chuyện, nhất định sẽ bổ sung công việc, lập tức chạy về công ty tăng ca.
“Mặc kệ như thế nào, chuyện công việc không thể cứ như vậy vứt bỏ mặc kệ! Ít nhất cũng phải sớm báo cáo cho tôi nói có khó khăn, trong nhà cậu xảy ra chuyện gì?"
Nghe được vấn đề của lãnh đạo, Quách Diệp Lâm há miệng chỉ nói chính mình nhất định mau chóng xử lý, lãnh đạo cũng không truy hỏi nữa, rất nhanh cúp điện thoại.
Sự mệt mỏi trước nay chưa từng có xông lên trong lòng Quách Diệp Lâm, anh ta đành phải nói với mẹ mình một tiếng chờ lát nữa chính mình về công ty tăng ca, để cho bọn họ tự mình quản tốt bản thân, chuyện của anh ta và Lưu Nhu Nhã đừng tùy tiện nói với người ngoài, khiêm tốn một chút.
Thân thể rất nặng nề, mỗi bước ra đều cảm thấy trái tim đang rơi xuống, đại não một mảnh hỗn loạn, ngực cũng bị đè nén, Quách Diệp Lâm từng nghĩ tới vô số chuyện anh ta và Lưu Nhu Nhã tách ra, nhất là lúc ở cùng một chỗ với Hướng Dung chỉ cảm thấy cuộc sống hiện tại thật sự không thể chịu đựng được nữa, nếu như có thể thoát khỏi Lưu Nhu Nhã thì thật tốt biết bao.
Nhưng vì sao ký tên, Lưu Nhu Nhã cũng đồng ý buông tay, anh ta lại không cảm thấy thoải mái chút nào.
Quách Diệp Lâm cố gắng giữ vững tinh thần tự nói với mình lựa chọn của mình nhất định là chính xác. Đợi Hướng Dung dọn vào, tất cả sẽ tốt hơn bây giờ, mệt mỏi chỉ là tạm thời.
Lái xe về công ty tăng ca, lúc đi ngang qua cửa chỗ khu nhà của Hướng Dung, anh ta bỗng nhiên nhìn thấy không ít người vây quanh, như là đã xảy ra chuyện lớn gì đó, thậm chí còn có phóng viên truyền thông cầm máy quay, cầm microphone muốn đi vào.
Quách Diệp Lâm vẫn không liên lạc được với Hướng Dung, trong lòng hiện lên một cái gì đó, vốn định đến công ty lại ma xui quỷ khiến mà quay đầu.
Tiểu khu Thiên Nhuận Gia Viên hôm nay đúng là đã xảy ra một chuyện lớn.
Đầu tiên là có người phát hiện một hộ gia đình nào đó trong tiểu khu bọn họ bị người ta chụp ảnh đăng lên nhóm địa phương, nói là đàn ông có vợ và tiểu tam cùng đi khoa sản kiểm tra, hai người liền ở tại tiểu khu Thiên Nhuận Gia Viên.
Tin tức này bí mật lưu truyền ra không bao lâu, tiểu khu bỗng nhiên tới một nhà nói là thuê phòng ở nơi này, đem hợp đồng, chìa khóa gì đó đưa ra cho bảo vệ tiểu khu đem bọn họ ngăn ở cửa kiểm tra.
Ngay sau đó, một giờ sau, người nhà này lục tục từ trên lầu chuyển một đống đồ dùng trong nhà, đồ dùng sinh hoạt đi ra, người khác hỏi bọn họ liền nói phòng ở đã cho bọn họ thuê, bọn họ tự nhiên muốn đem đồ đạc của người lúc trước dọn đi.
Vừa nhìn đồ dùng trong nhà, đồ điện gia dụng thậm chí là quần áo gì đó đều bị ném ra ngoài, làm gì có người bình thường nào thuê phòng là làm ra như vậy, lại hỏi đồ đạc bọn họ dọn ra chính là đồ của người phụ nữ trẻ tuổi mà đang được mọi người bí mật lưu truyền!