Cha của Chiêm Anh là kiến trúc sư, mẹ là giáo viên cấp ba. Chiêm Anh ưu tú từ nhỏ, diện mạo xuất sắc, là mỹ nữ nổi tiếng gần xa.
Từ khi đi học Chiêm Anh đã là nhân vật truyền thuyết được mọi người chú ý, cô ấy vừa xinh đẹp, thông minh, đa tài đa nghệ, mỗi năm nhận thư tình nhận đến mỏi tay.
Người theo đuổi cô ấy rất nhiều, nhưng Chiêm Anh luôn nhớ lời người nhà căn dặn không được yêu đương, cô ấy luôn lễ phép từ chối toàn bộ người theo đuổi, chuyên tâm học hành.
Khi lên đại học, tuy rằng cha mẹ không hề nghiêm khắc dặn dò không cho phép Chiêm Anh yêu đương nhưng cũng canh chừng cô ấy sát sao.
“Tình yêu thời đại học đa số đều ngắn ngủi, sau khi tốt nghiệp ít nhiều khiến bao người đường ai nấy đi.”
“Là con gái muốn yêu đương cũng phải chú ý một chút, nghĩ kỹ, không cần tùy tiện để người ta lừa.”
Cha mẹ Chiêm Anh nhìn cô con gái xinh đẹp hào phóng của mình, không chỉ thi đậu trường đại học danh giá, càng là xinh đẹp đến có thế sánh vai với minh tinh trên TV, đồng thời bọn họ cũng vô cùng chú ý đến chuyện tình cảm của cô ấy.
Mẹ của Chiêm ANh thường nói với cô ấy tìm bạn trai không nên chỉ xem bề ngoài, mà còn phải xem năng lực, gia cảnh phải suy xét đến tất cả các mặt.
Trong lòng Chiêm Anh suy nghĩ bạn trai tương lai của chính mình cần phải là một người ưu tú, tốt bụng, hiền lành, thông minh, tinh tế, biết quan tâm người khác, chung tình……
Sau đó, cô ấy liền như vậy mà cự tuyệt vô số người, độc thân hai năm đại học, nổi tiếng là đóa hoa cao lãnh của học viện.
Lúc đó, một đàn anh học viện tài chính bên cạnh theo đuổi Chiêm Anh một cách nồng nhiệt. Đối phương cũng là nam thần ở học viện tài chính, từ bề ngoài đến nhân cách đều rất phù hợp với tiêu chuẩn của Chiêm Anh. Đã là một người học giỏi lại có ngoại hình ưa nhìn, từng cự tuyệt rất nhiều cô gái theo đuổi nhưng anh ta rất để bụng Chiêm Anh.
Dưới sự hâm mộ, khuyến khích của bạn cùng phòng, Chiêm Anh hơi dao động, lại do dự lập tức cùng đàn anh ở bên nhau như vậy có thể quá nhanh, quá qua loa hay không?
Thời gian tiếp xúc còn chưa lâu, đối phương cũng chưa chính thức tỏ tình, có lẽ đối phương cũng không có thích mình nhiều như vậy?
Lúc này, La Phát Huy xuất hiện.
Anh ta lái xe cùng bạn thân đón bạn gái ra ngoài chơi, ở dưới khu dạy học tình cờ nhìn thấy Chiêm Anh vừa tan học, liền nhất kiến chung tình.
Ở trường học trường hợp chạy siêu xe khoe khoang như vậy cũng không thường thấy, bạn cùng phòng lôi kéo Chiêm Anh khen xe xịn quá liền thấy La Phát Huy ngồi trên xe giơ di động hướng về phía Chiêm Anh, lập tức trở nên kích động.
“Chiêm Anh!! Có phải người trên xe chụp cậu không!”
Chiêm Anh nghe thấy lời này không khỏi nhìn về phía chiếc xe thể thao kia, quả nhiên thấy người đàn ông ngồi ghế điều khiển kiêu ngạo cầm di động chụp chính diện cô ấy mấy tấm, cô ấy nhịn không được nhíu mày.
Làm gì có người chụp ảnh người khác mà không xin phép như vậy, thật là không lễ phép.
Nhưng Chiêm Anh cũng không có tiến lên tranh luận với người nọ, cô ấy biết nếu phản ứng với loại người này thì rất dễ bị dây dưa ngược lại. Các bạn học đều đang xem xe thể thao, cô ấy mà đi lên thì rất dễ bị người vây xem. Người nọ nếu muốn chụp thì chụp đi, dù sao cô ấy cũng không tổn thất cái gì.
La Phát Huy cùng mấy người bạn thân dùng bữa xong lại chạy đến quán bar chơi.
Trong quán bar, ban nhạc diễn tấu say sưa. Tiếng trống mãnh liệt, ánh đèn mơ hồ, rượu ngon, gái đẹp, đàn ông trêu đùa, tiếng chạm ly, tiếng la hét ồn ào, tiếng cười bừa bãi kéo gần khoảng cách của mọi người.
Đương nhiên đám người La Phát Huy ngồi ở vị trí sang quý nhất, gọi chính là loại rượu tốt nhất, thường xuyên có người quen lại đây chào hỏi anh ta.
Bỗng nhiên, La Phát Huy ngồi xuống bên cạnh bạn gái của bạn thân, khiến bạn gái của bạn thân tên Tiểu Nghệ vừa uống không ít rượu có chút lo lắng.
La Phát Huy là người có gia cảnh tốt nhất cũng như ngoại hình tốt nhất trong nhóm người này, vô số cô gái như tre già măng mọc muốn cặp kè với anh ta, nhưng anh ta lại vô cùng kén chọn.