Trong vài giây ngắn ngủi bả vai hai người chạm nhau Tiểu Nghệ không khỏi miên man suy nghĩ, cho đến khi anh ta kề sát lỗ tai cô ta hỏi: “Cô biết người này không?”
Trên màn hình di động là bức ảnh của Chiêm Anh mà anh ta vừa chụp.
Cô gái kia nhanh chóng nhận ra người trên hình, giúp anh ta hỏi bạn cùng lớp của Chiêm Anh, truyền lại tin tức cho La Phát Huy: “Chiêm Anh, sinh viên khoa Ngoại ngữ, hoa khôi của học viện, đúng là rất xinh đẹp. Người theo đuổi rất nhiều, nhưng hình như chưa có bạn trai.”
Tiểu Nghệ hiểu ra tình hình hiện tại là La Phát Huy để ý đến Chiêm Anh, nhanh chóng tỉnh táo lại, La Phát Huy chưa từng để ý đến chính mình.
Xuất phát từ hảo cảm cùng ý định muốn lấy lòng đối phương, Tiểu Nghệ chủ động nói với anh ta: “Cô gái này rất ưu tú, nhưng cảm giác cô ấy rất ngoan.”
Bạn trai Tiểu Nghệ uống rượu cùng người khác xong liền thấy bạn gái cùng La Phát Huy ghé sát vào cùng nhau, trong lòng có chút lo lắng nhưng khi nghiêng người qua nghe được lời nói của bạn gái nhanh chóng hiểu ra, ôm bạn gái trêu ghẹo: “Cậu ta ấy mà! Cậu ta thích đơn thuần!”
Đúng vậy, tuy rằng La Phát Huy đa tình nhưng anh ta cũng rất kén chọn.
Về ngoại hình thì đương nhiên không cần nói nhiều, mỹ nữ cấp bậc bình thường anh ta liếc cũng không thèm liếc một cái. Khuôn mặt phải đủ xinh đẹp, dáng người cũng phải chuẩn, phải ngoan ngoãn, đáng yêu lại đơn thuần tuyệt đối không được rẻ tiền. Nhưng quan trọng nhất vẫn là hợp mắt, chẳng hạn như cô nữ sinh vừa rồi anh ta rất thích.
Ở phương diện theo đuổi phụ nữ thì trước nay La thiếu gia đã nói là làm, ngày hôm sau liền lái xe đến ký túc xá của Chiêm Aanh, ôm cây đợi thỏ.
Nhìn thấy Chiêm Anh xuống lầu, liền đi theo tự giới thiệu bản thân với cô ấy, muốn xin Wechat của cô ấy.
Chiêm Anh chỉ cảm thấy không thể hiểu được, lập tức cự tuyệt. Nhưng lúc La Phát Huy thích thì tính tình của anh ta cực tốt, vẫn luôn đi theo Chiêm Anh, không ngừng nói chuyên.
“Thật ra, tôi muốn có Wechat của em thì sẽ có được rất dễ dàng, nhờ người khác trực tiếp đưa cho tôi là được rồi bao gồm cả số điện thoại của em nữa, nhưng tôi thấy vẫn là để em tự mình đưa thì tốt hơn.”
Chiêm Anh nghe lời này, thấy anh ta cứ lẽo đẽo theo mình hoài chỉ có thể nói: “Tôi và anh không thân, cho dù anh có được tôi cũng sẽ không chấp nhận lời mời. Anh như vậy đã ảnh hưởng đến thời gian đi học của tôi!”
La Phát Huy thấy Chiêm Anh tức giận cũng đẹp, không khỏi cười: “Nói chuyện nhiều một chút sẽ thân thôi.”
Sau đó, anh ta dừng bước chân: “Vậy anh không ảnh hưởng đến em nữa, tan học lại tìm em nói tâm sự.”
Bước chân Chiêm Anh chậm lại, cũng không thèm nhìn anh ta cùng bạn học vào phòng học. Cho đến khi xác nhận người nọ nghe không được, bạn cùng phòng mới hóng hớt hỏi: “Chiêm Anh! Người này là người lái xe thể thao hôm qua đúng không, anh ta nhất kiến chung tình với cậu sao?”
Chiêm Anh cũng không quen đối phương, thấy bạn cùng phòng kề tai nói nhỏ hỏi mình không biết chiếc xe thể thao kia bao nhiêu tiền, thấy đối phương còn khá đẹp trai liền ngắt lời.
“Cậu không cảm thấy loại người này rất không đáng tin cậy sao? Chỉ gặp mình một lần lập tức liền muốn xin thông tin liên lạc của mình, căn bản không biết mình là người như thế nào, đơn giản chỉ vì nhan sắc mà thôi.”
Chiêm Anh nói đến đây, im lặng chốc lát lại nói: “Loại phú nhị đại này đều rất đa tình, mình cùng anh ta sẽ không phát sinh cái gì.”
Bạn cùng phòng vừa nghe cũng tan biến sự hưng phấn ban nãy, đồng tình với Chiêm Anh. Trong tiểu thuyết, phú nhị đại như vậy rất thu hút nhưng trong hiện thực thì không có đơn giản như vậy. Nếu người ta chỉ muốn chơi đùa với Chiêm Anh, vẫn là thôi đi!
Nhưng La Phát Huy sao có thể dễ dàng từ bỏ như vậy, anh ta từng nói trước mặt các anh em của mình trên đời này không có người phụ nữ nào mà anh ta không theo đuổi được.
Yếu tố quan trọng nhất khi theo đuổi người khác là gì, là sự chân thành! Về mặt vật chất anh ta không hề tiếc. Tương tự, mặt thời gian cùng cảm xúc anh ta cũng không bủn xỉn.