Bà La nghe cô nói chuyện còn chưa kết thúc, hai mắt bà ta tối sầm suýt chút nữa hôn mê bất tỉnh. Khớp hàm La Lập Hiên căng thẳng, trong lòng có dự cảm đây sẽ là đại kiếp nạn của nhà họ La từ trước đến nay, thậm chí có thể không vượt qua được.
Người xem phát sóng trực tiếp tuy rằng không rõ chuyện gì đã xảy ra với Chiêm Anh nhưng thông qua cảm xúc tuyệt vọng đồng cảm như bản thân cũng bị trong lòng vô cớ dâng lên khẳng định gã phú nhị đại chắc chắn là tên cặn bã, lại không ngờ đến việc ác anh ta làm không chỉ một việc này?
Còn có tội ác nào nghiêm trọng hơn tội lấy đi tánh mạng của một thiếu nữ vốn dĩ có được tương lai tươi đẹp chứ?
Người này quả thật là cặn bã của cặn bã!
La Lập Hiên kích động, mắng to La Phát Huy đứa con đòi nợ này rốt cuộc đã làm cái quỷ gì, nhân lúc bây giờ thành thật khai ra cho ông ta!
Bà La xụi lơ ngã xuống bên cạnh chồng mình, bà ta không dám tưởng tượng Lâm Lạc Dao đã biết hết thảy tội ác của con trai, như vậy cô còn tuân thủ hứa hẹn cứu con trai mình hay không.
Giờ phút này, hai ông bà đều cảm thấy nặng nề cùng tuyệt vọng, đã dự đoán được kết cục của La Phát Huy.
La Phát Huy ngơ ngác liều mạng nhớ lại bản thân còn làm chuyện tày trời gì, trong chốc lát anh ta cũng không nhớ ra được gì.
Giống việc của Chiêm Anh đã sớm kết thúc trong tư duy của anh ta, hai người chia tay “bình thường”, đường ai nấy đi. Nào có ngờ được tinh thần của cô ấy sẽ suy sụp, còn rời khỏi nhà lúc sau còn gặp được nhiều việc đáng sợ như vậy, cuối cùng cũng không biết ở nơi dơ bẩn nào kết thúc sinh mệnh của chính mình.
La Phát Huy biết bản thân không phải người tốt, trước nay cũng không có nghĩ đến muốn hại chết Chiêm Anh. Anh ta chỉ là thật sự không quá để tâm đến những chuyện đó mà thôi!
Hiện tại bảo anh ta khai báo thì đương nhiên anh ta có nghĩ thế nào cũng không ra bản thân đã từng “trong lúc vô tình” làm ra chuyện sai trái gì dẫn đến hậu quả nghiêm trọng nào, trong lúc nhất thời anh ta vừa hoảng vừa sợ!
“Con…… Con cũng không biết!”
La Phát Huy sống hai mươi mấy năm, cũng tùy ý làm bậy hai mươi mấy năm, đột nhiên bảo anh ta nhớ lại, tự kiểm điểm lại bản thân, sám hối thì đầu óc anh ta bây giờ giống như một cuộn chỉ rối, tìm không ra manh mối.
Nhưng lúc này đây, liền cha mẹ anh ta cũng cho rằng anh ta đang cố ý nói dối, mưu toan giấu giếm sai lầm của bản thân, hận không thể hung hăng ra sức đánh anh ta một trốn!
Ngay lúc anh ta vắt hết đầu óc suy nghĩ thì quỷ diện sang trên người anh ta phun ra tiếng người bằng giọng điệu âm trầm: “Anh ta thật sự không biết mỗi một việc mình làm sẽ dẫn đến hậu quả gì sao?”
“Chỉ là anh ta máu lạnh đạm bạc, không màng sự sống chết của người khác, tự phụ vào gia cảnh của mình, cho rằng dù có xảy ra chuyện gì cũng không liên lụy đến mình mà thôi.”
Nói xong lại oán độc mà nhìn về phía vợ chồng La Lập Hiên, nhìn đến da đầu bọn họ tê dại, lông tơ dựng đứng. Đây vẫn là lần đầu tiên quỷ diện sang mở mắt, còn không hề che giấu mà nhìn thẳng bọn họ, quả thực như muốn nuốt chửng bọn họ vào bụng.
Đúng là, nếu không có cha mẹ có tiền có thế lại dung túng con trai thì đã không phát sinh sự kiện bi thảm như của Chiêm Anh.
Sự vô tình của La Phát Huy là ác ý nực cười nhất.
Nhưng La Lập Hiên cũng là một thương nhân hàng đầu trải qua rất nhiều sóng to gió lớn, sau khi bị dọa ông ta nhanh chóng phản ứng lại quỷ diện sang này có thể giao tiếp được, vậy bọn họ liền có cơ hội khuyên bảo nó buông tha cho con trai mình! Vẻ ngoài khủng bố thì như thế nào, không phải người thì như thế nào, chỉ cần có một tia hy vọng thì bọn họ sẽ không bỏ cuộc!
Ông ta đang chuẩn bị nói chuyện với quỷ diện sang, dò hỏi cô ấy muốn thế nào mới buông tha tánh mạng của La Phát Huy, đột nhiên có tiếng đập cửa.
“Thưa ông chủ, bà chủ?”
Bà La nghe được tiếng của người hầu vang lên ở thời khắc mấu chốt, bà ta quay đầu lại hét lớn một câu: “Không phải đã bảo không được phép quấy rầy sao!”