Lấy Mạng Huyền Học Ốm Yếu Đại Lão Bạo Hồng Toàn Võng (Dịch Full)

Chương 367

Unknown Chương 367

Trong bệnh viện đang xảy ra một chuyện khôi hài.

Một người đàn ông trung niên xông vào khu nằm viện, vạt áo ông ta nhăn nhúm, tóc rối bời, hơi có chút lôi thôi lếch thếch bộ dạng rất là mệt mỏi, vừa tiến vào vừa lớn tiếng kêu: “Mao Gia Vận đâu! Mao Gia Vận đâu rồi!”

Trong mắt ông ta lập lòe tia hưng phấn cùng ác ý nào đó, sắc mặt còn mang theo nụ cười kỳ dị, bệnh nhân cùng người nhà xung quanh nhìn thấy người này trương dương như vậy đều cầm lòng không đậu mà tránh đi ông ta, nghĩ người này chắc không phải tinh thần có vấn đề đấy chứ.

Ông ta vừa đi vừa kêu la cả đoạn đường từ lầu 1 lên lầu 3, y tá lầu 3 nhắc nhở không được ồn ào trong bệnh viện, nhân viên bảo vệ nghe thông báo cũng đến cảnh cáo ông ta giữ im lặng. Đồng thời, yêu cầu ông ta xác nhận thông tin cá nhân, định đến phòng nào thăm bệnh nhân nào.

Người kia không kiên nhẫn móc ra căn cước công dân của chính mình, lại giơ ra chiếc đồng hồ hàng hiệu trên cổ tay cùng di động chứa một cái tên nào đó ra trước mắt bọn họ.

“Tôi tìm Mao Gia Vận! Mao Gia Vận biết không! Tôi biết ông ta nằm bệnh viện này, các người nhanh nói cho tôi biết ông ta đang ở chỗ nào, đừng phí thời gian của tôi!”

“Nghe nói ông ta bệnh không nhẹ, tôi phải tranh thủ thời gian!”

Lời nói không kiên nhẫn của ông ta khiến người khác cảm thấy không thoải mái, nào có người bình thường nào đến thăm bệnh lại cư xử như thế. Nhưng nhân viên bảo vệ sau khi xác minh thân phận của ông ta không có gì bất thường chỉ có thể bảo ông ta chú ý một chút.

Lúc này, người đàn ông trung niên liếc thấy vợ cùng con dâu của Mao Gia Vận ngồi trên hành lang bèn kích động kêu to!

“Cuối cùng cũng tìm được các người rồi!”

“Mao Gia Vận chết chưa! Tôi tới còn kịp đúng không?”

Người trong cả tầng lầu đều không khỏi nhìn về phía này, người đàn ông này lại muốn hiệu quả như vậy, vui sướng khi người gặp họa mà cảm thán trong lòng tên khốn Mao Gia Vận cuối cùng cũng gặp báo ứng rồi! Thật là ông trời có mắt mà!

Trong văn phòng giám đốc viện bảo tàng, một đám chuyên gia nghe người con gái xa lạ nói với bọn họ một số linh kiện trên chiếc hộp đồng khắc cảnh tượng giết người tế trụ đã bị thay bằng đồ dỏm, trên mặt bọn họ đều là biểu cảm không tin.

Nhân viên phụ trách phòng triển lãm kiên nhẫn giải thích với cô: “Vật trưng bày trong viện bảo tàng tuyệt đối là chính phẩm, dựa theo sự bảo vệ, giữ gìn hiện tại thì tuyệt đối không có khả năng xảy ra việc bị thay bằng đồ dỏm.”

“Từ khai quật đến vận chuyển sửa chữa, triển lãm, mỗi một phân đoạn đều được kiểm tra nghiêm ngặt, được giám sát bằng công nghệ cao 24/24, sao cô lại có ý nghĩ như vậy?”

“Huống chi, đây không phải văn vật bình thường, đây là văn vật cấp 1! Được chứng nhận bởi chuyên gia có thẩm quyền nhất, thậm chí trân quý đến mức cấm trưng bày ở nước ngoài, nếu cô muốn nói có người động tay động chân, vậy cô nói xảy ra sai sót ở chỗ nào, phân đoạn nào?”

Toàn bộ quá trình khai quật, vận chuyển của cả lô văn vật bao gồm chiếc hộp đồng có khắc cảnh giết người tế trụ cũng đều có để lại dấu vết, rất nhiều chuyên gia chuyên môn nghiên cứu giám định cũng thông qua thí nghiệm bằng dụng cụ khoa học hiện đại, không thể sai được.

Kỹ thuật làm giả đồ đồng hiện nay đã đến trình độ điêu luyện sắc sảo, mắt thường khó có thể phân biệt được, không phải chuyên gia hay học giả có nghiên cứu cực cao thì khó có thể đưa ra phán đoán dù cho có căn cứ chi tiết hay mượn dùng các dụng cụ chuyên nghiệp.

Vật này đã từng trưng bày rất lâu ở viện bảo tàng số 1, rất nhiều chuyên gia học giả đến đây học tập, nghiên cứu cũng chưa nhìn ra điều bất thường, cô lại căn cứ vào đâu mà kết luận thứ này nửa thật nửa giả?

Người phụ trách lần này là Vương Đồng mới vừa được thăng chức không lâu, cô ta nhẹ giọng dò hỏi nhân viên công tác bên cạnh: “Chúng tôi là người ngoài nghề không hiểu biết văn vật, muốn hỏi nếu muốn giám định lại một lần thì có phiền phức lắm không?”


Bình Luận (0)
Comment