Vương Đồng bố trí xong công việc, ra khỏi phòng để báo cáo tình huống nơi này với đội trưởng Hồ —— người vừa trở thành chủ nhiệm. Đội trưởng Hồ cũng báo mới vừa nãy bọn họ đã khẩn cấp điều động lực lượng điều tra người vận chuyển văn vật cùng phụ trách an ninh của viện bảo tàng năm đó, nếu có tin tức sẽ lập tức thông báo cho cô ta.
Người xem phòng phát sóng trực tiếp đợi hồi lâu mới một lần nữa nghe được chủ kênh mở mic, đều cho rằng cô muốn nói ra chân tướng của nguyền rủa, cô lại nhẫn nại kể về câu chuyện thật lâu thật lâu trước kia.
“Rất nhiều năm trước, một học sinh có chí hướng rộng lớn đã nộp hồ sơ vào ngành khoa học kỹ thuật bảo vệ văn vật tốt nhất cả nước. Ước mơ là thông qua lực lượng của chính mình sửa chữa những món văn vật trân quý chôn giấu dưới lòng đất, dùng đôi tay giao cho chúng nó sinh mệnh thứ hai, tái hiện lại ký ức lịch sử.”
“Anh ta thật may mắn, gặp phải giáo viên cùng bạn học giỏi, cùng những đối tác làm việc trên cùng một chiến tuyến cùng nhau phấn đấu. Mọi người vì mục đích kế thừa lịch sử, để văn vật để tiếp nối và thể hiện cội nguồn văn hóa mà gắt gao tụ ở bên nhau.”
“Trong đó, anh ta đã gặp được một người thầy mà anh ta vô cùng kính trọng, thầy không chỉ có học thức hơn người, có kinh nghiệm phong phú mà còn có linh hồn ngay thẳng trong sáng. Dùng vài thập niên vẫn y như một mà cống hiến hết mình cho văn vật làm tấm gương cho người trẻ tuổi có tinh thần giống ông ta.”
“Ngoài những việc liên quan đến văn vật bọn họ cũng gặp được rất nhiều cám dỗ từ thế giới bên ngoài. Hy vọng trong tay bọn họ sót lại một ít bảo bối, có cơ hội để bọn họ hỗ trợ chế tạo hàng giả, thậm chí nhờ bọn họ hỗ trợ đem của quý của tổ quốc lén bán ra nước ngoài…… Trong đó ích lợi dụ hoặc cùng mạo hiểm thì không cần nhiều lời.”
“Mỗi lần nhìn đến những kẻ bị ích lợi che mắt, nhìn thấy sự thật cùng “kẻ trộm mộ” ẩn giấu, anh ta đều sẽ vô cùng đau lòng và phẫn hận.”
“Anh ta công tác trong ngành này một năm lại một năm, thời điểm mê mang anh ta cũng từng hỏi thầy mình làm thế nào để có tâm đắc như hiện giờ. Thầy của anh ta trả lời rằng: Giữ vững trái tim, trước sau luôn duy trì sự kính sợ cùng yêu thương.”
“Năm đó, trong nhà học sinh đột nhiên xảy ra chuyện.”
“Mẹ anh ta mắc bệnh nặng, nhu cầu cấp bách cần một khoản tiền trị liệu rất lớn, lại cần dùng loại thuốc nhập khẩu tiên tiến và đắt tiền nhất.”
“Tiền lương của anh ta không cao nên trong túi chẳng có bao nhiêu tiền, cho dù có sự giúp đỡ nhất định của bạn bè thân thích, thầy cô đồng nghiệp cũng vẫn như cũ là như muối bỏ biển. Thấy bệnh tình của mẹ không thể kiểm soát được, bỗng nhiên có người tìm tới anh ta, nói chỉ cần anh ta hổ trợ làm một việc rất nhỏ là có thể cung cấp liên tục cho mẹ anh ta loại thuốc nhập khẩu đặc hiệu, cho đến khi mẹ anh ta qua đời.”
Người xem phòng phát sóng trực tiếp nghe đến đó chỉ cảm thấy trong nháy mắt trái tim như bay lên, sôi nổi muốn biết chuyện tiếp theo.
【 Không lẽ là…… Anh ta thật sự thỏa hiệp, vứt bỏ những thứ mà tổ tiên cha ông chúng ta lưu lại! 】
【 Xong rồi xong rồi, có lẽ anh ta không có trực tiếp bán văn vật đi, nhưng là anh ta đóng vai trò quân cờ trong đó, gây ra hậu quả khủng khiếp! 】
【 Có lẽ nào…… Sau đó anh ta cũng bị nguyền rủa! Đến tột cùng người này là ai vậy! 】
Lâm Lạc Dao tạm dừng ở chỗ này một lát, lại nhanh chóng nói tiếp.
“Mẹ anh ta chống đỡ được một khoảng thời gian, sau đó lại qua đời, nghe nói lúc mất cũng không quá thống khổ, bà ta mỉm cười nhắm mắt. Người học sinh đau buồn một khoảng thời gian lại lần nữa quay lại với công việc, càng thêm nghiêm túc cùng nhập tâm vào đó.”
“Nhưng có người tố cáo nặc danh với đơn vị của anh ta nói anh ta cấu kết với người ngoài bán đứng bí mật đổi lấy thuốc nhập khẩu.”
“Trong quá trình điều tra tuy rằng không có tìm được chứng cứ xác thực, nhưng đúng là tra ra không ít điểm đáng ngờ. Vì tị hiềm, anh ta bị chuyển sang đơn vị khác, không hề tiếp xúc trực tiếp với văn vật.”