Tuy rằng địa điểm núi Thái Sơ cực kỳ bí mật, đường xá xa xôi mà gập ghềnh, nhưng dưới sự làm bạn, giảng giải của Chu Hàm Liễu, chuyến đi buồn khổ này bị giảm bớt rất nhiều.
Rốt cục, bọn họ xuyên qua một vùng núi kỳ quái, dưới bước chân kỳ dị của Chu Hàm Liễu đi vào sương mù dày đặc, không bao lâu lại rộng mở thông suốt, thấy được môn phái ẩn thế đệ nhất nằm ở trên núi Thái Sơ —— núi Thái Sơ.
Trong mắt Tiểu Viên, nơi này cùng tiên cảnh trong tưởng tượng của cô ấy cơ hồ không có gì khác biệt. Ngoài núi là biển mây, sương mù như khói tím mơ hồ lượn lờ trên tòa kiến trúc cổ to lớn này, làm nền cho nó càng thêm thần bí, cao thượng.
Kỳ nham quái thạch, sơn quang thủy sắc, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy chim thú linh động, ngay cả trong không khí cũng tràn ngập một cỗ mùi thơm nói không nên lời, ngửi lên khiến cho người ta vui vẻ thoải mái, hết sức khoan khoái!
Tòa kiến trúc khổng lồ không biết bao nhiêu tuổi này thoạt nhìn giống như là Thiên Cung trong phim truyền hình, nhưng nhìn kỹ chất liệu cùng trang trí của nó lại không có khoa trương như trong phim truyền hình, mà là lộ ra mùi vị cổ xưa, không hổ là môn phái đứng thứ nhất trong giới huyền học!
Tiểu Viên nghĩ như vậy, dĩ nhiên đem lời Chu Hàm Liễu nói với bọn họ dọc theo đường đi ghi tạc vào trong lòng, hoàn mỹ phù hợp lên.
“Cô Lâm, mời vào.”
Còn chưa đi lên cầu thang kia, trong kiến trúc liền truyền đến thanh âm của một ông lão, xa xa lộ diện vài tên rải rác đệ tử lập tức cúi đầu hành lễ, hướng người phát ra thanh âm tỏ vẻ cung kính.
Chu Hàm Liễu cũng thuận thế giới thiệu với bọn họ: "Đây là Thái Thượng trưởng lão của chúng tôi, mời các vị vào ——“
Đúng vậy, Lâm Lạc Dao mang theo người nhà, đem Tiểu Viên, hệ thống cùng với yên lặng đuổi theo Cố Sướng đều mang đến.
Mới vừa đi vào đại sảnh, hai ông lão tóc bạc mặt trẻ con liền nghênh đón bọn họ, theo thứ tự là trưởng lão Chân Vũ cùng Chân Văn trên núi Thái Sơ.
Đợi đi đến tận cùng bên trong, mới nhìn thấy một thân ảnh đưa lưng về phía bọn họ, người này quay đầu lại thoạt nhìn so với tất cả mọi người bọn họ từng gặp đều già nua hơn, nhưng khí độ trên người ông ta cùng với cặp mắt sâu không lường được kia lại làm cho người ta xem nhẹ vẻ ngoài già nua của ông ta, chỉ làm cho người ta cảm thấy những ông lão thần tiên trong truyền thuyết đại khái cũng chính là bộ dáng như vậy.
“Rốt cục gặp được cô.”
Vị thái thượng trưởng lão tên là Viên Lão vừa xuất hiện, hai vị trưởng lão đều không nói gì nữa, rõ ràng là lấy ông ta làm chủ.
Nhưng thái độ của ba người bọn họ thậm chí cả núi Thái Sơ rõ ràng tốt hơn so với tưởng tượng lúc trước của Tiểu Viên rất nhiều, giống như thật sự là mời bọn họ tới làm khách vậy!
Lâm Lạc Dao lại không có tâm tư nói chuyện với bọn họ, trực tiếp hỏi mình có phải hiện tại có thể đi tới Tàng Thư Các nhận được phần thưởng của mình hay không, Viên Lão sờ sờ râu mép của mình nói: "Chúng ta nếu dám lấy ra hứa hẹn với cô, tự nhiên sẽ không đổi ý.”
“Đợi lát nữa sẽ có người dẫn cô đi Tàng Thư Các, nhưng thời gian của cô chỉ có mười hai tiếng, nghĩ đến thời gian này cũng đủ cho cô xem hết một quyển.”
Bọn họ cũng không lo lắng Lâm Lạc Dao ở Tàng Thư Các làm ra chuyện xấu gì, hoặc là đem tất cả điển tịch toàn bộ xem hết.
Bên trong cất giấu đều là ngàn năm truyền thừa của núi Thái Sơ, trong đó thư tịch đều tối nghĩa thâm ảo, còn mang theo lực lượng của mấy vị chân nhân trước đây bảo tồn, có thể xem xong một quyển đã xem như bản lĩnh cao siêu, ngộ tính cực cao của cô. Mà Lâm Lạc Dao nhìn Tàng Thư Các của bọn họ, cũng không có khả năng coi trọng thư tịch bí mật của các môn phái khác.
“Chỉ là lần này mời cô tới cửa, thứ nhất là thực hiện lời hứa, thứ hai là có nguyên nhân khác.”
“Còn thỉnh cô nhẫn nại một chút, chớ quá mức nóng vội.”
Viên Lão cảm nhận được linh khí mênh mông trên người Lâm Lạc Dao, thế nhưng không hề thua kém chính mình đã sống mấy trăm năm, trong lòng càng thêm kinh nghi, lực lượng của cô đến tột cùng là từ đâu mà đến! Thật sự không hợp với lẽ thường!
Lâm Lạc Dao cũng không dong dài, giương mắt nói: "Các người là muốn hỏi tôi biện pháp giải quyết vấn đề linh khí đang giảm mạnh, thậm chí sắp tiêu vong phải không?"
Hai vị trưởng lão lập tức nhìn chăm chú cô, chẳng lẽ cô thật biết biện pháp giải quyết trận kiếp nạn lớn này?
Viên Lão cũng đưa tay mời cô giải đáp.