“Được, rảnh rỗi tôi liền qua đó chỉ đạo một chút công việc.”
Lâm Lạc Dao nghe được không cần đi làm, trong lòng không biết sao đột nhiên sinh ra một cảm giác như là tránh thoát được một kiếp nạn lớn nào đó, vô cùng nhẹ nhàng như sống sót sau tai nạn.
Không sợ trời không sợ đất như cô cũng ý thức được: Công tác quả nhiên là một việc vô cùng đáng sợ!
Nếu là trước ngày hôm nay, cô không nhất định sẽ nhận lời mời này. Bởi vì, cô cùng thế giới này hoặc nói cô với người thường tồn tại một hàng rào ngăn cách lớn. Nhưng nếu đáp ứng, Lâm Lạc Dao sẽ không chỉ nói miệng, mà là nghiêm túc suy xét tình huống cùng năng lực hiện tại, đã nói thì nhất định sẽ làm được.
Vì thế, vừa mới tiếp thu được hơn phân nửa hệ thống huyền học cùng kiến thức của tiền nhân Lâm Lạc Dao tỏ vẻ: Đợi tôi trở về sắp xếp lại, sẽ cho mọi người một sự bất ngờ.
Chuyện hỗn loạn phức tạp của giới Huyền Học cuối cùng cũng kết thúc, biết một khi Lâm Lạc Dao ra cửa nhất định sẽ phát sinh đại sự nên cục xử lý các vấn đề huyền học đều mỏi mắt trông mong nhìn chằm chằm hành tung của cô, đúng nghĩa nhìn chằm chằm! Phía chính phủ thừa dịp núi Thái Sơ sụp đổ triển khai hành động thông qua các loại chứng cứ âm thầm thu thập vài thập niên nay!
Pháp luật, đạo nghĩa hay thực lực thì phía chính phủ đều chiếm thượng phong, nếu không thu toàn bộ giới huyền học về trướng mình một lần nữa thì thật là hết nói nổi mà!
Toàn bộ thế lực giới huyền học đều hoàn toàn nằm trong sự giám sát của phía chính phủ, bọn họ cần phải phục tùng sự sắp xếp của cục quản lý huyền học, còn phải định kỳ tham gia học tập chủ nghĩa yêu nước, quan niệm về chủ nghĩa xã hội, mỗi tháng mỗi môn phái phải tích cực làm tốt nhiệm vụ!
Thậm chí, Cục quản lý huyền học còn mở trang web, tiếp nhận khiếu nại từ khắp nơi.
Từ nay về sau, lại không có cái gọi là tông môn lớn nhất, ngoài pháp có pháp.
Sau khi Lâm Lạc Dao trở về đầu tiên là dặn dò một hồi, sau đó bắt đầu “sủng hạnh tân hoan”, ngâm mình ở Tàng Thư Các không biết là đang đọc sách hay là tu luyện ở bên trong.
Hôm nay, theo thường lệ Cố Sướng đi vào viện điều dưỡng, mở cửa tầm mắt trước tiên dừng lại ở mô hình kiến trúc cổ điển tinh xảo được thu nhỏ gấp mấy chục lần đặt trên bàn sách, sau đó tiến đến trước gác mái nhỏ bằng gỗ xuyên qua cửa sổ xem người bên trong đang làm gì.
Hơn nửa năm qua, như dự kiến lúc trước của mình, anh thấy được rất nhiều cảnh tượng thần kỳ, trải qua những trải nghiệm kỳ diệu mà đại đa số người cả đời đều không trải nghiệm được. Ví dụ như Lâm Lạc Dao dặn dò xong liền vào Tàng Thư Các, anh chính mắt chứng kiến chỉ một cái chớp mắt Tàng Thư Các cao hơn mười mét thu nhỏ đến có thể cầm trong tay.
Hai ngày đầu, bọn họ không hề thấy được cảnh tượng bên trong Tàng Thư Các.
Lúc sau, không biết có phải Lâm Lạc Dao cảm giác được tình huống bên ngoài hay không, cô làm Tàng Thư Các chừa chút khe hở, dù sao cô cũng không để ý việc bị người nhìn chăm chú, coi như làm người bên ngoài an tâm.
Biết được Lâm Lạc Dao đã sớm không thuộc phạm trù nhân loại bình thường, trở tay là có thể làm long trời lở đất, ở bên trong đó cũng sẽ không có nguy hiểm gì nhưng Cố Sướng lại vẫn kiên trì ghé vào gác mái xem cô mỗi ngày.
Hệ thống nhỏ giọng nghị luận với Tiểu Viên: 【 Cố Sướng này đúng là không tệ, có lương tâm! Lo lắng an nguy của ký chủ, mỗi ngày đều nhìn chằm chằm như vậy. 】
【 Ha ha, chủ yếu là anh ấy không giống chúng ta có liên hệ linh hồn với ký chủ, có thể cảm nhận được cô ấy có an toàn hay không, quan tâm một chút cũng bình thường. 】
Tiểu Viên nghe hệ thống nói, bỗng dưng nhìn chằm chằm hệ thống xem qua vô số phim truyền hình, điện ảnh, tiểu thuyết, ngày thường cũng theo sát trào lưu, rất có nhân tính, bản chất lại vẫn đơn thuần như cũ, trong ánh mắt Tiểu Viên toát ra cảm xúc cực kỳ phức tạp nào đó, như là ánh mắt người trưởng thành nhìn trẻ con.
“Đúng vậy, rất quan tâm.”