Hệ thống cảm giác dường như Tiểu Viên đáp lại có chút có lệ, nhưng hoàn toàn không để trong lòng, quay đầu quan tâm đến chuyện trên mạng của chính mình!
Thấy được Lâm Lạc Dao phiên bản thu nhỏ cùng tỷ lệ với Tàng Thư Các, vẫn cứ ở trong gác mái bằng gỗ thần kỳ, lơ lửng giữa không trung toàn thân còn tản ra từng đợt ánh sáng, Cố Sướng nghiêm túc chuyên chú xác nhận hôm nay cô lại đang tu luyện, nhìn dáng vẻ sẽ qua một khoảng thời gian mới kết thúc anh chậm rãi dời bước.
Cố Sướng là một thiên tài trưởng thành sớm, chưa từng chơi đồ chơi. Trong hai mươi năm qua lần đầu tiên anh xem “búp bê bé nhỏ” ở khoảng cách gần như vậy, rõ ràng là diện mạo giống y như đúc lại vô cớ khiến anh cảm thấy —— đặc biệt đáng yêu.
Anh quét dọn nhà vệ sinh, đôi mắt dưới mắt kính gọng mạ vàng nhìn về phía Lâm Lạc tự hỏi một loạt vấn đề trong đại như là: Sao cô ấy lại đáng yêu như vậy, còn muốn xem thêm một cái, xem nhiều có ảnh hưởng đến cô ấy hay không, chính mình lén lút làm một con búp bê mô phỏng cô ấy có phải rất kỳ quái hay không....
Trong khoảng thời gian này, Lâm Lạc Dao không chỉ hấp thu tri thức của tất cả sách trong Tàng Thư Các, còn tiến hành rút gọn cùng sửa sang lại chúng nó. Cô có ý định kết hợp nội dung ở thế giới trước cùng tri thức bản thân nắm giữ lần nữa hệ thống lại, cho ra nội dung mới tương đối hoàn thiện.
Công trình to lớn và gian khổ như thế đương nhiên sẽ hao phí không ít thời gian, cô như về lại thời gian tu hành không có năm tháng lúc trước, bế quan nửa năm, một năm không ra là chuyện bình thường.
Trong thời gian cô bế quan, bên ngoài cũng đã xảy ra không ít việc.
Đầu tiên là đệ tử từng bị Viên Tử Chân làm hại lấy ra chứng cứ vô cùng xác thực, lại có đại sư quy ẩn đứng ra chứng thực Viên Tử Chân thật sự chỉ là ác ngã, cuối cùng “Viên Tử Chân” cũng thừa nhận hành vi phạm tội của chính mình, hai vị trưởng lão Chân Văn, Chân Võ mang theo đệ tử núi Thái Sơ rời khỏi lãnh thổ này, nghe người ta nói bọn họ đến nơi có linh khí loãng nhất cả nước, nơi ô nhiễm nghiêm trọng nhất, không biết bọn họ đến đó làm gì, cũng không biết bao giờ mới trở về.
Kế đó là hành động thanh tẩy giới giải trí, lĩnh vực thương nghiệp cùng lĩnh vực văn vật chuyên nghiệp, sau cùng là cục quản lý huyền học mới thành lập bắt đầu triển khai hành động đặc biệt đả kích tội phạm chuyên nghiệp bên trong Huyền môn.
Phía chính phủ tốn hết công sức đem thành phần bại hoại, căn bã trong các môn phái giới huyền học bắt lại, điều tra tội mà bọn họ phạm phải, nên phạt thì phạt, một số đông bị đưa vào ngục giam chuyên môn, thanh tẩy Huyền môn!
Đương nhiên, phía chính phủ cũng sẽ không chỉ chèn ép, hạn chế sự phát triển của Huyền học.
Mà bọn họ còn tổ chức ban trị sự huyền học xúc tiến các môn phái giao lưu “học thuật” cùng nghiên cứu và thảo luận với nhau, còn phái các học giả tinh anh các lĩnh vực tạm trú môn phái huyền học nghiên cứu, học tập lấy phương thức khoa học hiện đại kiểm tra đo lường thứ gọi là linh khí, linh lực, cùng nhau tìm ra một loạt vấn đề về linh khí loãng dần, ô nhiễm.... mở ra ứng dụng huyền học lên sinh hoạt hiện thực, ban bố các loại thi thố khen thưởng là chuyện về sau.
Ngay trong năm đó, phía chính phủ đề cao lĩnh vực văn minh sinh thái, ô nhiễm lên đến độ cao trước nay chưa từng có, mạnh mẽ khai triển phòng chống ô nhiễm, bảo vệ môi trường trong phạm vi cả nước, thông qua hành động thực tế dần dần lấy được lòng tin của người trong Huyền môn.
Trong thời gian đó, rất nhiều người đều muốn gặp hoặc trực tiếp đến gặp Lâm Lạc Dao nhưng đều bị cô lấy lý do bế quan tu hành từ chối.
Nghe nói Lâm Lạc Dao không cần ăn cũng chẳng cần uống, nửa năm cũng chưa ra khỏi cửa phòng một bước sắp luyện thành thần công; lại nghe nói lúc trước thái thượng trưởng lão núi Thái Sơ bị một cái tát của cô ấn xuống dưới nền đất lập tức qua đời, “đồn đãi” một chân của cô có thể giẫm sập núi lớn cao mấy ngàn mét so với mực nước biển, không còn người không có mắt dám tới tìm cô gây rối.