Lấy Mạng Huyền Học Ốm Yếu Đại Lão Bạo Hồng Toàn Võng (Dịch Full)

Chương 424

Unknown Chương 424

Điền Tham lúc này mới cảm thấy chủ kênh có chút quỷ dị, anh ta chuẩn bị gọi điện thoại nhắc nhở quản lí bên trong, bỗng nhiên nghe thấy giọng nói của Lâm Lạc Dao —— vì sao các người không tự mình làm việc thiện chứ?

Mấy chữ này như là sâu nhỏ đột nhiên chui vào lỗ tai anh ta, làm Điền Tham giật mình, nhanh chóng đào đào lỗ tai.

Không nghĩ tới thật sự có cái gì đi vào, ban đầu ngứa ngáy sau đó phát giác lỗ tai có thứ gì đang động đậy, phát ra âm thanh bùm bùm.

Điền Tham gãi tai, không dám lại gọi điện thoại mà là ra khỏi văn phòng của chính mình, tính toán chạy đến phòng trong nhắc nhở bọn họ đừng trúng chiêu!

Lỗ tai bỗng dưng truyền đến tiếng nói!

“Vì sao các người không tự mình làm việc thiện?”

“Nói dối phải bị cắt lưỡi!”

Âm thanh thế nhưng trực tiếp truyền ra từ lỗ tai anh ta, vang đến mức anh ta lập tức bưng kín lỗ tai, phản ứng lại đây là tiếng của Lâm Lạc Dao, trái tim anh ta bắt đầu đập nhảy lên bùm bùm!

Thế mà không phải côn trùng nhỏ, mà là Lâm Lạc Dao! Bản lĩnh gì thế này, khoảng cách xa như vậy mà có thể xuyên qua thời không xuống tay với bọn họ!

Anh ta lại bất chấp việc thông báo cho cấp dưới, chỉ nghĩ lập tức rời đi nơi này, ai ngờ lỗ tai lại xuất hiện tiếng của những người khác!

Từng tiếng nam nữ già trẻ xa lạ, hoàn toàn không phân biệt được ai là ai mồm năm miệng mười mà chấn động ở nơi sâu nhất trong tai anh ta, tiến hành oanh tạc!

“Kẻ lừa đảo đáng chết! Người đang làm, trời đang nhìn, tôi nguyền rủa các người không được chết tử tế!”

“Đó là tiền mà tôi tích góp cả đời! Các người sao có thể lừa gạt người ta được! Sao lại gạt người chứ!”

“Chó má kẻ lừa đảo! Nên bị chém ngàn đao, nên ra cửa bị xe đâm chết! Bằng không sẽ không giải nổi hận trong lòng tôi!”

“Kẻ lừa đảo trong thiên hạ đều là lòng lang dạ sói, kiếp sau nên đầu thai làm súc sinh, nếu tôi có thể tìm được nhất định phải tra tấn các người!”

Hằng trăm hàng ngàn tiếng nói vang vọng bên lỗ tai anh ta, lập tức khiến Điền Tham đau đầu hoa mắt, ghê tởm nôn mửa, trước mắt mơ hồ, những người này đều là ai! Vì sao sẽ xuất hiện trong lỗ tai mình!

Đỡ vách tường muốn gọi người hỗ trợ, lại chỉ phát ra tiếng ô ô giống như tiếng động vật kêu rên, thần chí không rõ, lúc này Điền Tham mới phát giác trong miệng trống không, mình…… Đầu lưỡi của mình đâu?

Buông xuống đôi tay đỡ trên tường, kẻ cầm đầu hàng ngàn người lừa đảo lập tức ngã xuống trên mặt đất, lúc ngã xuống mới mơ hồ nhìn đến “phòng làm việc” dường như truyền đến tiếng ô ô, cùng với máu tươi chậm rãi chảy ra.

Hôm trước, mới bị lừa đến sinh viên Lôi Thi Thúy thật sự bị dọa tới rồi, nép vào chân tường run bần bật nhìn tập thể kẻ lừa đảo phát cuồng, giống như tâm thần. Sợ bản thân bị bọn họ tổn thương, cũng sợ bị bọn họ lây bệnh kỳ lạ cho mình!

“Không cần sợ.”

Trong máy tính đột nhiên tự động truyền đến âm thanh, hại Lôi Thi Thúy hoảng sợ run lên, hơn nửa ngày mới phản ứng lại đây! Thanh âm này giống như…… Hình như là chủ kênh mà mình thích!

“Bây giờ làm theo lời tôi, lại đây gửi thông tin nơi này cho cảnh sát.”

Cách nửa năm mới lần nữa nghe lại được âm thanh ẩn chứa lực lượng vô hạn, Lôi Thi Thúy cũng dần dần trấn định lại, giống như thật sự được đến chỗ dựa, cuối cùng cũng dám từ từ bước ra khỏi góc tường, đến gần máy tính mà chỉ có người đáng tin cậy mới có thể chạm vào dưới sự giám thị của lãnh đạo!

Nhưng Lôi Thi Thúy vừa mới chạm vào máy tính, nghe được người bên cạnh lại phát ra tiếng kêu thảm thiết, tay cô ta cũng trở nên vụng về, hận chính mình không biết cố gắng chỉ có thể nhỏ giọng: “Là thần tiên nhỏ sao? Tôi…… Tôi không biết bọn họ đem số liệu đặt ở chỗ nào!”

Lần đầu tiên nghe thấy có người kêu chính mình thần tiên nhỏ, Lâm Lạc Dao dừng một chút rồi mới nói: “Vậy cô đem giao diện mở ra, chờ một chút.”

Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp nghe tài khoản của kẻ lừa đảo đột nhiên đã gửi tin nhắn giọng nói đến, còn kêu Lâm Lạc Dao là thần tiên nhỏ, bọn họ đều có chút ngơ ngác!


Bình Luận (0)
Comment