Mẹ nó! Đám người này cư nhiên là cùng một đám, nghe giọng điệu của bọn họ cô gái này vẫn là lợi hại nhất trong tất cả mọi người!
Cô ta cũng không khỏi thầm nghĩ chính mình đang gặp vận xui gì!
Đợi các đội viên phân đội nhỏ Huyền Học đứng ở phòng khách, len lén đánh giá Lâm Lạc Dao trong truyền thuyết, Lâm Lạc Dao chậm rãi mở miệng: "Theo lý, tôi không nên nhúng tay vào nhiệm vụ của các người.”
“Không không không, ngài cứ việc nhúng tay! Còn tiết kiệm cho chúng tôi ——“
Mấy đội viên mở miệng nói chuyện, bị một cái ánh mắt của Nhiếp Văn Hiên làm cho nghẹn trở về, tâm tư càng kín đáo như anh ta cũng nhận thấy được trong đó dị thường: "Cảm tạ Lâm tiền bối đã ra tay, không biết ngài lần này đến đây là vì chuyện gì, trên người con quỷ này còn có thủ đoạn nào chúng tôi không biết hay không?"
Trong vài giây ngắn ngủi này, anh ta đã suy nghĩ ra rất nhiều khả năng, khó có được có chút sợ hãi.
Dù sao, sự kiện trước kia đều chứng minh phàm là cô ra ngoài tất nhiên sẽ có chuyện lớn xảy ra.
Lâm Lạc Dao nhìn nữ quỷ từ sau khi bị khống chế vẫn biểu hiện "ngoan ngoãn" này, trong mắt hiện lên một tia chán ghét: "Khi còn sống cô ta làm rất nhiều chuyện ác, lấy nhìn người khác chịu ngược đãi, mất mạng làm niềm vui, thậm chí từng làm ra chuyện ác đào ra đứa bé chưa thành hình trong bụng người có thai, hung tính cực nặng.”
Mỗi một câu nói của nữ quỷ này đều gạt người, cô ta không phải gọi là Thẩm Khả, mà gọi là Phòng Sâm Lệ, là một con lệ quỷ cực kỳ hiếm gặp đã sống hơn trăm năm.
Mở miệng liền nói mình cùng nhà cũ này không quan hệ ngược lại bại lộ lai lịch của cô ta, quỷ mới căn bản sẽ không đi để ý lịch sử trước kia, chỉ vì cô ta chính là sinh hoạt ở niên đại đó, lo lắng bị người vạch trần lai lịch.
Nhưng mà, cô ta cũng không phải là chủ nhân căn biệt thự này hay là hậu nhân, mà là vợ nhỏ đi theo quân phiệt tới đây sau khi chiến tranh phát sinh.
Thời chiến tranh, mạng người so với cỏ còn ti tiện hơn. Cô ta và người chồng kia đều là người có tính tình biến thái, khát máu âm u, ở nơi này đã giết hại không biết bao nhiêu dân chúng vô tội, hai tay sớm đã dính đầy máu tươi.
Người như cô ta tự nhiên sẽ không có kết cục tốt đẹp gì, lúc quân phiệt ra ngoài bị người trả thù phẫn nộ tìm tới cửa chém đứt một nửa đầu, còn đem thi thể của cô ta bầm thây cho hả giận, ném ở trong sân.
Không biết có phải người xấu sống ngàn năm hay không, người cực kì ác chết thảm thiết như thế, Phòng Sâm Lệ còn hóa thành lệ quỷ, trình độ hung tàn mạnh hơn quỷ quái bình thường mấy lần!
Bởi vì cô ta có lực lượng cường đại lại rất có tâm kế, không chỉ có sống sót còn trở nên càng ngày càng lợi hại. Cô ta hại người càng ngày càng nhiều, cái này lệ quỷ cũng nghênh đón lại một đợt lực lượng tăng vọt, còn mất đi toàn bộ lý trí tàn sát bừa bãi nhân gian.
Nếu là Lâm Lạc Dao không tới chuyến này, trước mặt ba gã đội viên liền có hai cái muốn mất mạng, cuối cùng là dựa vào Nhiếp Văn Hiên hao hết tinh huyết mới triệt để đem cái này trận đại chiến bỗng nhiên bạo khởi nữ quỷ triệt để chém giết.
Nghe Lâm Lạc Dao nói như vậy, các đội viên phân đội nhỏ thứ hai đều mồ hôi lạnh chảy ròng, liên tục nói lời cảm ơn.
Phòng Sâm Lệ nghe cô gái trước mắt nói lai lịch của mình chi tiết như thế, không có một chỗ sai lầm liền biết đối phương trong tưởng tượng của mình còn lợi hại hơn. Biết những người này tất nhiên sẽ không buông tha cho mình nữa, cô ta giương nanh múa vuốt liều mạng toàn lực chạy trốn, Lâm Lạc Dao lại giống như là người lớn nhẹ nhàng đè lại đứa trẻ muốn làm ầm ĩ, sau đó chậm rãi giơ tay khác lên.
Trong sân, chỗ sâu trong bùn đất có thứ gì đó đang rung động, nó trộn lẫn trong bùn đất, đá lửa mắt thường đã sớm nhìn không rõ ràng, trộn lẫn trứng trùng nhúc nhích cùng với rễ cây.
Đợi nó run rẩy càng thêm rõ ràng, hoàn toàn lộ ra từ trong đất mới phát hiện đó đúng là xương sọ vỡ vụn!
“Cô sớm nên chết, lần này triệt để tan thành mây khói luôn đi.”