Phòng Sâm Lệ nhận ra chính mình thật sự muốn hồn phi phách tán, hận ý cùng oán niệm nương theo sợ hãi phá tan phía chân trời, quỷ lực cuồn cuộn chỉ muốn giết chết người phụ nữ trước mặt, cho dù tự bạo cũng phải để cho cô cùng đi chết với mình! Tất cả thủ đoạn của cô ta làm sao có thể hữu dụng trước mặt Lâm Lạc Dao!
Cùng với Lâm Lạc Dao nhẹ nhàng khép tay lại, xương trắng trong sân hoàn toàn hóa thành tro tàn, theo một luồng gió không biết bị thổi đi nơi nào. Mà bên trong biệt thự nữ quỷ có khuôn mặt dữ tợn cũng đột nhiên dại ra, một giây sau liền biến thành từng viên người bình thường không nhìn thấy bột phấn quy về đất trời.
Lần này, cô ta rốt cục hoàn toàn chết.
Tối hôm qua đến bây giờ hết thảy, nhìn trước mặt đám người này bày ra cùng lúc trước bất đồng vận mệnh, nhưng bao gồm hôm nay nguyên bản muốn chết hai người ở bên trong, cái này trong đội ngũ ba người vẫn là sẽ chết trong quá trình chấp hành nhiệm vụ, cô không có nói quá nhiều, chỉ nói: "Sau này đều cần cù một chút, cũng cẩn thận một chút đi."
Cô nhàn nhạt hạ lệnh đuổi khách, nhìn đám người tương lai hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ tích lũy rất nhiều công đức, nhưng vô luận hôm nay cô làm cái gì đều sẽ đi lên cùng một con đường.
Sau đó, cô quay đầu nói với Cố Sướng: "Những người đó còn đang trả lời tôi sao?”
Chạy tới tỉnh Tấn với tốc độ nhanh nhất, nhận được chi tiết vụ án mà cảnh sát tiết lộ, Hồ Chí Vĩ và Vương Đồng thuận lợi hội tụ với đội nhỏ của Nhiếp Văn Hiên, cố gắng tìm ra những câu chuyện khác xảy ra với cậu bé.
“Hiện tại, dư luận trên mạng miêu tả cậu bé đáng thương như vậy, nhưng bên tôi nhận được tin tức —— dùng hùng hài tử để hình dung cậu bé cũng coi như xem nhẹ rồi.”
Không phải lễ mừng năm mới, cũng không phải là ngày nghỉ đông nghỉ hè, Trịnh Dật Lệ mang theo Đỗ Lãng đột nhiên tới nhà chị chồng cũng không phải đơn thuần thăm người thân, mà là bởi vì Đỗ Lãng xảy ra chuyện, không có biện pháp mới tới bên này tránh đầu sóng ngọn gió.
Vương Đồng nhìn tư liệu trên điện thoại di động gửi tới, từng tấm ảnh chụp cô bé nhìn thấy mà ghê người nằm ở trên giường bệnh, đưa cho tất cả mọi người xem, khiến vết thương của cô chồng chất, đến nay vẫn đang hôn mê, mà đầu sỏ gây nên chính là bé trai tám tuổi “vô tội” Đỗ Lãng!
Hùng hài tử này lại đem bạn học của mình từ trên cầu thang lầu ba đẩy xuống, làm hại đối phương chấn động não không thể tỉnh lại được!
Lại nhìn cậu bé từng cầm dao nhỏ gọt bút chì làm bị thương đứa trẻ hàng xóm, ở trong thang máy nhảy loạn thiếu chút nữa làm hại thang máy rơi xuống cùng với những thứ khác có thể nói là hư đến cực hạn "Chiến công hiển hách", đội viên có tính tình cương trực suýt chút nữa sẽ nói ra người như vậy trưởng thành cũng là tai họa, chi bằng bây giờ chết sạch sẽ.
"Gần đây thật sự là không yên ổn a, trước đó vài ngày vừa có người bị chó hoang cắn, hiện tại đã chết rồi, haizz!"
Cư dân ở phụ cận đi ngang qua bọn họ, nhắc tới chó hoang làm cho Hồ Chí Vĩ biết được khẩu cung của bốn nghi phạm trong đầu chợt hiện lên cái gì đó, cậu bé kia vì đạp một con chó nhỏ mà bị nghi phạm phát hiện, như vậy con chó kia thì sao?
Không đợi bọn họ tìm được thi thể chó con mang đi kiểm tra, Lâm Lạc Dao lại một lần nữa đáp lại.
【 Lời nói cử chỉ của tôi chỉ nghe theo ý muốn của tôi, theo nguyên tắc của tôi, không cần bất luận kẻ nào xen vào. 】
【 Mưu toan lấy cái gọi là đạo đức áp chế mà các người thiết lập, bức bách tôi, các người cứ việc thử xem ——】
Xem ai có thể thắng ai?
Tác giả có lời nói:
Tôi nghĩ phần lớn số phận đều khó có thể thay đổi, chỉ có rất ít người may mắn mới có thể đạt được kết cục "nghịch thiên cải mệnh".
Thần lợi hại hơn nữa cũng không thể gánh vác vận mệnh vạn vật trên thế gian, làm được tất cả mọi chuyện muốn làm, bọn họ không thể có quá nhiều hỉ nộ ái ố, phần lớn thời gian tất nhiên là lạnh nhạt, cũng không phải chân chính vô tình cùng lạnh lùng.
Nhìn như mâu thuẫn, kỳ thật hài hòa thống nhất?