“Lạch cạch”
Cửa phòng bệnh đột nhiên mở ra, chính là y tá kiểm tra phòng cảm thấy bên ngoài thời tiết đã thay đổi liền tiến vào nhìn xem, sợ bệnh nhân chưa kịp đóng cửa sổ sẽ bị cảm.
Không ngờ khi mở ra chỉ thấy trong phòng tối om, không hiểu tại sao rèm cửa đã đóng lại mà cửa sổ thì không, rèm vẫn nhẹ nhàng lay động.
Sau đó, cô y tá nương theo một chút ánh sáng phát ra khi rèm cửa bị gió vén lên... Có một người đàn ông cao lớn mặc vest dường như đang quỳ một gối trước giường bệnh nhân, người bệnh ngồi trên giường bệnh cúi đầu nhìn người đàn ông kia! ! !
Hai người lập tức quay lại nhìn y tá, cô gái này cũng có chút sửng sốt.
“Không, thật xin lỗi, vì quấy rầy hai người!”
Xin lỗi rồi đóng cửa liền mạch lưu loát! Y tá mở cửa lần thứ hai, lần này cô ấy vội vàng nhắc nhở: “Người nhà bệnh nhân nhớ rõ đống chặt cửa sổ, đừng làm cho bệnh nhân cảm lạnh, cũng…… Đừng làm bệnh nhân quá mệt mỏi!”
Đóng cửa lại lần cuối, cô ấy thật sự đi rồi.
Một quỷ một hệ thống mê mang ngồi ở trong góc giường bệnh, nghe cái gì lượng tử đôi mắt Tiểu Viên đã biến thành con quay xoay chuyển. Còn hệ thống lại khiếp sợ với da mặt người này quá dày, thế nhưng nói cái gì cả người đều cho ký chủ! Phi phi phi, thật là không biết xấu hổ!
Lúc trước có quỷ muốn cướp vị trí tri kỉ của nó, hiện tại lại có người tới tranh vị trí đàn em của nó, tức chết nó rồi!
Mới trói định ký chủ được mấy ngày, cạnh tranh lại càng ngày càng kịch liệt! Cuộc sống của hệ thống thực sự quá khó khăn!
Cố Sướng vẻ mặt bình tĩnh quay đầu lại, ngoài sở hữu công ty, viện nghiên cứu, anh còn bí mật đầu tư vào một số công ty hiện nay xem như dẫn đầu ngành sản xuất, network platform. Lại bởi vì viện nghiên cứu dưới danh nghĩa của anh nên vẫn luôn hợp tác chặt chẽ với các trường đại học hàng đầu trong nước, nhưng đáng giá nhất vẫn là chính bản thân anh.
Mặc dù kiêu ngạo nhưng Cố Sướng lại không ngại làm việc cho người khác, nghe người khác sai bảo để được tiếp xúc với việc anh thấy hứng thú.
Lâm Lạc Dao nghe thù lao miễn cưỡng còn tính tạm được, cuối cùng rụt rè gật đầu: “Nếu anh cố chấp như vậy thì thử cảm giác chính mình đâm đầu vào tường đi.”
Cô chậm rãi nhếch khóe miệng, bảo Cố Sướng rót cho cô một cốc nước.
Làm sao cô có thể dễ dàng buông tha một người có mệnh cách kỳ dị mà đến cô cũng không lí giải được?
Nghĩ đến đây, cô liếc nhìn hệ thống đáng thương ủ rũ ngồi ở cuối giường. Hơn nữa, cô còn muốn sống thọ với trời đất đâu.
Trên mạng ngày càng xôn xao về việc chủ kênh phát sóng trực tiếp huyền học nào đó đã “tính ra” nơi ở hiện tại của đứa trẻ bị lừa bán, yêu cầu cha mẹ đứa nhỏ làm theo chỉ dẫn đi xa hàng ngàn kilomet để tìm con của mình.
Càng ngày càng nhiều blogger đứng ra nói loại người tung tin giật gân, đánh lừa quần chúng nên lập tức bị khóa tài khoản, đưa vào danh sách đen cấm phát sóng vĩnh viễn!
[Thiên Cơ đang làm cái quái gì vậy, ngày thường luôn khoe rằng chủ kênh nhà họ có tiêu chuẩn tối cao, bầu không khí phát sóng trực tiếp hài hòa nhất, kết quả đến bây giờ tài khoản kia vẫn chưa bị khóa?]
[Chủ kênh này chơi khăm người khác đi? Tùy tiện chỉ một địa điểm trên bản đồ trước mặt tất cả người xem lừa người khác đến địa phương xa xôi hẻo lánh nào đó, vạn nhất xảy ra chuyện gì bất trắc cô ta chịu trách nhiệm được sao?]
[An ninh mạng đâu! Cơ quan liên quan đâu! Giải thích rõ ràng chuyện này đi, cuối cùng là diễn hay là như thế nào?]
Một số cư dân mạng càng nói càng tức giận, đồng thời @Thiên Cơ, @An ninh mạng thủ đô, @Cơ quan truyền thông khác nhất định phải khiến chủ kênh bị chế tài mới vừa lòng.
Nhưng trước mắt chủ đề này càng ngày càng hot, cố tình ngày xưa hành động cực nhanh nền tảng phát sóng trực tiếp Thiên Cơ lúc này lại không để ý tới, an ninh mạng thủ đô cũng đăng những tin tức khác mà không hề để ý tới chủ đề này.
[Chắc chủ kênh này có chỗ dựa đi, bằng không tại sao đột nhiên liền nổi tiếng, bây giờ xảy ra chuyện lớn như vậy cũng không ai dám nhúng tay vào?]
[Không phải trước đó nói công ty bất động sản nào đó là chỗ dựa của cô ta sao, đúng là có chút năng lực.]
[Phi! Bọn cặn bã xã hội!]
Ngũ Ngọc Kha đã lên tàu, trên đường về cô ấy ôm chặt con trai, nhất thời không dám buông ra, nhìn thấy càng ngày càng gần đến nhà mình rồi, cô ấy chợt nhớ ra mình còn chưa báo tin vui cho đại sư! Cũng chưa cảm ơn đại sư!