Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 1016 - 【Vip】 Định Vị Sắc Dục Thần Tướng (1)

【VIP】 Định vị Sắc Dục Thần Tướng (1) 【VIP】 Định vị Sắc Dục Thần Tướng (1)

Chờ lúc hắn tỉnh lại, sắc trời đã sáng. Tủ đầu giường đặt một bát cháo hoa nóng hổi, mấy món ăn nhẹ, cạnh bàn đối diện giường, còn có một bộ quần áo sạch sẽ, xem kiểu dáng cùng kích cỡ, hẳn là của Khấu Bắc Nguyệt.

Lần này càng không biết nên ở chung với Tiểu Viên như thế nào, phải nhờ đạo sư cuộc đời giúp đỡ... Trương Nguyên Thanh yên lặng thở dài, ăn xong bữa sáng, vào phòng tắm tắm rửa một lần, thay quần áo của Khấu Bắc Nguyệt.

Khấu Bắc Nguyệt vừa mới trưởng thành, thân thể còn chưa phát triển hoàn toàn, thấp hơn hắn một cái đầu, quần còn tạm, áo ngắn tay không quá vừa người.

Trương Nguyên Thanh đi đến bên tủ đầu giường, gọi điện thoại cho quầy tiếp tân, nói:

“Tôi tỉnh rồi!”

Quầy tiếp tân truyền tới Tiểu Viên “Ừm”, tiếp theo cúp máy.

Vài phút sau, Tiểu Viên mặc đồng phục tiếp tân khách sạn gõ cửa phòng, cô ngồi ở ghế bên cạnh bàn, nói: “Phía chính phủ có kế hoạch gì hay không?”

Sắc mặt cô như thường, giống như đã quên một màn xấu hổ tối hôm qua.

Trương Nguyên Thanh lắc đầu: “Kế hoạch của các trưởng lão, tôi không có khả năng biết, nhưng có chuyện tối hôm qua, Sắc Dục Thần Tướng rất có thể sẽ hoàn toàn ẩn núp, thậm chí tạm thời rời khỏi Tùng Hải.”

“Một tên Thánh Giả đỉnh phong quyết tâm trốn đi, tôi không cảm thấy các trưởng lão có thể lôi ra. nếu không sẽ không có nhiều tội phạm truy nã như vậy.”

Sắc Dục nếu rời khỏi Tùng Hải, cho dù hắn không cam tâm nữa, cũng không có cách nào trả thù.

Không cam tâm, quả thật không cam tâm.

Tiểu Viên gật gật đầu, “Sau này cậu tự cẩn thận đi.”

Không khí trong phòng nhất thời có chút trầm mặc.

Tiểu Viên thấp giọng nói: “Tùng Hải bận rộn như vậy sao?”

“Là rất bận...” Trương Nguyên Thanh theo bản năng trả lời một câu, sau đó liền hối hận.

Hắn đang muốn nói chút gì bù lại, Tiểu Viên nhàn nhạt bỏ qua đề tài:

“Trang trại du lịch thôn Giếng Đá là chợ đen cấp trên của tôi trước kia kinh doanh, tôi vốn muốn tới đó tìm hiểu tin tức, bây giờ quá nửa đã người đi nhà trống, tôi cùng những kẻ đó chung quy không phải đồng đạo. Con đường nắm giữ chỉ có nhiêu đó, sau này quá nửa còn có thể bị tổ chức tà ác truy nã! Cậu muốn thông qua nghề nghiệp tà ác quần thể này thu hoạch tin tức, rất khó.”

“Muốn bắt con chuột trong cống rãnh, dùng con đường phía chính phủ là rất khó. Dục vọng của Sắc Dục Thần Tướng vô cùng vô tận, cho dù ẩn núp, cũng vẫn như cũ sẽ thu nạp mỹ nữ, nếu phía chính phủ có khống chế Yêu Mê Hoặc của Binh Chủ giáo, có thể bắt đầu từ hướng này. Đây là đề nghị của tôi.”

“Chính phủ là đang lùng bắt thành viên Binh Chủ giáo ẩn nấp ở Tùng Hải, nhưng tôi cảm thấy, lấy thân phận, địa vị của bọn họ, không có khả năng biết chỗ Sắc Dục Thần Tướng ẩn thân.”

Trương Nguyên Thanh đột nhiên dừng lại, một đạo linh quang lọt vào trong đầu.

Con đường bắt nguồn từ cao tầng Binh Chủ giáo, hắn có nha.

Ma Nhãn bị nhốt trong vườn bách thú không phải sao?

Quả thật, Ma Nhãn bị nhốt ở vườn bách thú, không có khả năng biết tin tức của Sắc Dục Thần Tướng, nhưng hắn khẳng định biết một ít phương thức liên lạc bí mật của Binh Chủ giáo.

Sắc Dục ở Tùng Hải gây ra động tĩnh lớn như vậy, Yêu Mê Hoặc Binh Chủ giáo tất nhiên ngủ đông, lấy tính cảnh giác của tổ chức tà ác, phương thức liên lạc Ma Nhãn quá khứ nắm giữ, rất có thể đã thay đổi.

Trừ phi có cao tầng Binh Chủ giáo chịu hỗ trợ, nhưng điều này là không thể.

Đợi một chút! Mắt Trương Nguyên Thanh sáng lên, nghĩ tới một nhân vật — Bạo Nộ Thần Tướng!

Trong audio loa Miêu Vương, từng ghi lại một đoạn lời Ma Quân cười nhạo Bạo Nộ Thần Tướng—vợ của Bạo Nộ là nô lệ tình dục của Sắc Dục.

Có khả năng lợi dụng một tầng mâu thuẫn này hay không?

Bạo Nộ Thần Tướng có biết quan hệ của vợ hắn cùng Sắc Dục hay không? A, hẳn là không biết, nếu không, lấy tính tình của Bạo Nộ, Sắc Dục Thần Tướng không thể sống tiêu sái như vậy.

Nhưng Bạo Nộ là một trong tám đại Thần Tướng, hoạt động ở Tây Bắc, độ khó tìm ra Bạo Nộ so với tìm ra Sắc Dục còn khó hơn... Đúng rồi, mình có thể tìm Ma Nhãn tìm hiểu một chút, có lẽ hắn biết phương thức liên lạc Bạo Nộ...

Một kế hoạch thô sơ giản lược hình thành ở trong đầu Trương Nguyên Thanh, hắn hưng phấn đứng dậy, sốt ruột không chờ nổi, nói:

“Dì Tiểu Viên, tôi nghĩ ra biện pháp rồi. Về Tùng Hải trước một chuyến.”

Ngồi thang máy tới đại sảnh khách sạn, Trương Nguyên Thanh liếc một cái thấy Khấu Bắc Nguyệt đứng ở trước quầy tiếp tân, tiếp nhận công việc của Tiểu Viên.

Khấu Bắc Nguyệt thấy hắn xuống, vẻ mặt vui vẻ, sau đó bắt đầu nhăn nhó, giật giật môi, một câu “xin lỗi” kẹt ở trong cổ họng, như thế nào cũng nói không nên lời.

Thằng nhóc xấu hổ mà cứng đầu... Trương Nguyên Thanh nghĩ một chút, sải bước tiến lên, nâng tay ký đầu một phát.

“Sói mắt trắng, sói mắt trắng...”

(1 từ bên TQ, dùng để chỉ kẻ vô ơn)

Hắn vừa mắng, vừa vung bàn tay. Khấu Bắc Nguyệt ôm đầu che mặt, tùy ý đánh mắng.

Bình Luận (0)
Comment