Trương Nguyên Thanh gõ một hồi lâu, thẳng đến lúc Tiểu Viên đi thang máy xuống, hắn mới buông tay, hùng hổ nói: “Lão tử bây giờ muốn đi báo thù, chờ có rảnh lại đến đánh ngươi!”
Dứt lời, mặc quần áo không vừa người rời đi.
Khấu Bắc Nguyệt nhìn bóng lưng hắn rời khỏi, âm thầm thở phào, ăn đòn rồi, tâm tình nặng nề ngược lại lập tức thoải mái
Đột nhiên, hắn liếc thấy Tiểu Viên đứng ở một bên nhìn mình, lập tức bày ra tư thái căm tức, hùng hổ nói: “Cứt chó, nếu không phải đuối lý, tôi bây giờ đã ấn Nguyên Thủy Thiên Tôn xuống đất đánh rồi.”
Người thiếu niên cần sĩ diện!
…
Mười giờ sáng, ánh mặt trời tươi sáng nhưng không mãnh liệt, thực vật trong vườn hoa biệt thự, hưởng thụ vừa đúng ánh sáng mặt trời, tận tình triển lãm lục ý dạt dào sinh cơ.
Tuy rất nhanh chúng nó sẽ bị ánh mặt trời càng lúc càng nóng cháy phơi nắng phiến lá cong lại.
Phòng sách rộng rãi xa hoa, Phó Thanh Dương hai tay giao nhau, đặt trên mặt bàn, tập trung nhìn màn hình máy tính trước người. Hình ảnh biểu hiện là phòng họp online, năm vị trưởng lão avatar đều không giống nhau.
Lấy sông dài nổi sóng làm avatar là trưởng lão Thủy Thần cung “Lạc Thần” ; lấy chó cỏ Trung Quốc làm avatar là trưởng lão Bách Hoa hội “Ông Lão Cùng Chú Chó” ; Lấy áo giáp làm avatar là trưởng lão Bạch Hổ binh chúng “Hoàng Sa Bách Chiến”; Lấy lửa làm avatar là trưởng lão Xích Hỏa bang “Diệt Thế Thiên Hỏa” ; Lấy bức tượng Hậu Thổ nương nương làm avatar là trưởng lão Trung đình “Tức Nhưỡng” .
Buổi hội nghị này là thương lượng như thế nào lùng bắt Sắc Dục.
Cẩu trưởng lão trầm giọng nói:
“Chuyện tiểu đội linh cảnh khu Triêu Môn hy sinh, ở diễn đàn truyền ra rồi, ảnh hưởng rất không tốt. Tôi hôm nay thu được bưu kiện của tổng bộ, hy vọng chúng ta mau chóng giải quyết Sắc Dục Thần Tướng, hoặc trục xuất hắn khỏi Tùng Hải.”
“Các vị thấy thế nào?”
Tin tức tiểu đội linh cảnh hành giả khu Triêu Môn của Tùng Hải chịu khổ Sắc Dục Thần Tướng tàn sát, tối qua đã bị treo lên diễn đàn, Sắc Dục Thần Tướng ẩn núp ở Tùng Hải vốn là đề tài đang khá hot gần đây, tin tức vừa treo ra, đã dẫn lên gợn sóng không nhỏ.
Hành giả tầng dưới chót phân bộ Tùng Hải lòng người hoảng sợ, sợ kế tiếp bị diệt là tiểu đội mình, đồng nghiệp địa khu khác đại đa số tương đối lý trí, nhưng một ít nữ đồng nghiệp căm hận Sắc Dục Thần Tướng lời lẽ nghiêm khắc kịch liệt hơn rất nhiều.
“Phân bộ Tùng Hải nhiều cao thủ như vậy cũng không bắt được Sắc Dục Thần Tướng?”.
“Một tên Thần Tướng cũng không xử lý được, thật không biết phân bộ Tùng Hải dùng làm gì?”.
“Thật mất mặt.”
“Nguyên Thủy Thiên Tôn và Phó Thanh Dương không phải được xưng thiên tài sao, chẳng lẽ chỉ là nội chiến trong nghề?”
Phó Thanh Dương dẫn đầu phát biểu ý kiến:
“Có thể hướng tổng bộ xin, mượn “Chu Thiên Tinh Đấu Đồ” thôi diễn, đạt được gợi ý, tuy thiếu môi giới, hiệu quả thôi diễn sẽ không quá tốt, nhưng chỉ cần có thể tập trung một khu vực đại khái, tôi cùng Bách Chiến trưởng lão có thể lợi dụng thuật quan sát, tìm tòi kiểu trải thảm.”
“Sắc Dục sắp tới quá nửa sẽ ẩn núp đi, chúng ta có đủ thời gian chờ đợi đạo cụ đưa tới.”
Quan Tinh thuật thôi diễn, trung tâm của nó thật ra là đoán trước vật đổi sao dời biến hóa trong trời đất, là khống chế trên phương hướng lớn. Ở cổ đại, các Tinh Quan thường nhậm chức ở Khâm Thiên Giám, khi thái bình thịnh thế, xem thời tiết làm lịch, lúc thiên hạ rung chuyển, đoán trước hướng đi của thời đại.
Nếu dùng để tìm người, hiệu quả sẽ không quá tốt.
Tiếng Lạc Thần trưởng lão từ trong loa truyền đến:
“Nếu Sắc Dục đã rời khỏi Tùng Hải thì sao?”
Thiên Hỏa trưởng lão cả giận nói: “Giết người phân bộ Tùng Hải ta liền muốn đi, chẳng phải là quá hời cho hắn? Phân bộ chúng ta nào còn mặt mũi!”
Phó Thanh Dương thản nhiên nói: “Nếu kết quả thôi diễn là Sắc Dục rời khỏi Tùng Hải, vậy liền ở chính phủ tuyên bố thông cáo, Sắc Dục ở trong phân bộ Tùng Hải bao vây tiễu trừ bị thương nặng, không thể không chạy khỏi Tùng Hải, có thể vãn hồi mặt mũi của phân bộ.”
Bách Chiến trưởng lão chậm rãi nói:
“Cũng là biện pháp. Tình huống của Sắc Dục khác với Ma Nhãn, Ma Nhãn kiêu ngạo ngông cuồng, rêu rao khắp nơi, có tính mục đích rất mạnh, cho nên có thể lợi dụng Chỉ Sát cung chủ dẫn hắn mắc câu.”
“Sắc Dục nếu là thật sự rời khỏi Tùng Hải, chúng ta cũng chỉ có thể từ bỏ.”
Lạc Thần trưởng lão cực kỳ căm hận Sắc Dục Thần Tướng, trầm giọng nói:
“Từ bỏ? Lần hội nghị này thảo luận là bắt Sắc Dục Thần Tướng, mà không phải duy trì mặt mũi phân bộ. Phó Thanh Dương, cậu bớt khoe khoang trí tuệ chính trị của cậu.”
Phó Thanh Dương giọng điệu bình tĩnh:
“Tôi chỉ là dựa theo tình huống khác nhau, đưa ra phương pháp giải quyết khác nhau. Chung quy tốt hơn chút so với Lạc Thần trưởng lão ở nơi này cuồng nộ vô năng.”
Lạc Thần trưởng lão hừ nhẹ một tiếng:
“Cho dù chạy khỏi Tùng Hải, chỉ cần còn ở đông nam, tôi cũng muốn lôi hắn ra. Lão Cẩu, Ma Nhãn không phải nhốt ở vườn bách thú sao? Hắn hẳn là biết được một ít tình báo Binh Chủ giáo.”