Hắn rốt cuộc biết vì sao Đế Hồng mời Thái Nhất môn tham gia hội nghị thập lão, bởi vì trong sự kiện này, Thần Dạ Du của Thái Nhất môn nguy hiểm nhất.
Phó Thanh Dương chậm rãi nói:
“Thần Nhật Du, kiêm tu kỹ năng của Huyễn Thuật Sư, cấp bậc cụ thể chưa biết. Người này lúc trước làm hại bốn phương, đệ tử mới vào cảnh giới Chúa Tể dẫn dắt giáo chúng bao vây tiễu trừ, Thuần Dương giáo bởi vậy xuống dốc.”
Sắc mặt Triệu trưởng lão càng thêm ngưng trọng, trầm giọng nói:
“Tôi biết rồi.”
Lúc này, thanh niên tóc đỏ hỏi:
“Thuần Dương chưởng giáo kia không phải đã chạy thoát sao, Phó Thanh Dương, cậu từ nơi nào kiếm được tình báo, biết so với mọi người còn nhiều hơn.”
Đây chính là điều mọi người tò mò, Hỏa Sư vội vàng xao động lại một lần nữa đảm đương máy hỏi của mọi người. Trừ đại trưởng lão Đế Hồng, tám vị trưởng lão bên cạnh bàn đều hướng ánh mắt về phía Phó Thanh Dương.
“Nguyên Thủy Thiên Tôn báo cáo.” Phó Thanh Dương giống như công cụ phát thanh không có cảm tình:
“Đệ tử đích truyền của Thuần Dương chưởng giáo, chính là vị sơn thần nương nương Tam Đạo sơn kia của phó bản đường hầm Xà Linh, cô ta với Nguyên Thủy Thiên Tôn vẫn luôn có liên hệ. Đêm qua hắn truyền đạt việc này cho Tam Đạo sơn nương nương, từ chỗ cô ấy đạt được phản hồi.”
Lại là Nguyên Thủy Thiên Tôn... Hai bên bàn hội nghị đều trầm mặc.
“Thực thú vị, tiểu tử này tuy là Thánh Giả, nhưng trong một tháng, chúng ta bởi vì hắn họp thập lão hai lần.” Một vị nữ trưởng lão thành thục đầy đặn lắc đầu bật cười.
“Cái này vừa vặn nói rõ Nguyên Thủy Thiên Tôn bất phàm, tôi lo lắng nhất là hắn cấp bậc càng cao càng bình thường, thiên phú giai đoạn Siêu Phàm bày ra, rất khó đại biểu sau này.” Một vị trưởng lão Bạch Hổ binh chúng nói:
“Chúng ta năm đó, người nào không phải thiên tài?”
“Là cô ta.” Mà mấy trưởng lão từng xem phó bản giết chóc, bừng tỉnh đại ngộ.
Cẩu trưởng lão trầm ngâm nói:
“Vị nương nương kia tính tình cao ngạo, không dễ ở chung, nhưng theo tôi biết, cô ta coi như chính phái, từ trong ghi chép của miếu sơn thần không khó nhìn ra, quả thật có lòng từ bi tạo phúc một phương.”
Lời của hắn, tương đương xác nhận tính tin cậy cho tình báo.
Đế Hồng trưởng lão mở miệng:
“Tính chân thật của tình báo không cần hoài nghi, tôi đã nhờ gia chủ Triệu gia bói quẻ, quẻ đại hung. Sau khi hội nghị kết thúc, Triệu trưởng lão cũng có thể căn cứ các tin tức đã biết ngắm sao, sẽ tự nhận được gợi ý.
“Mục đích của lần hội nghị này, là thảo luận ứng đối vị Thuần Dương chưởng giáo này như thế nào.”
Vị đại trưởng lão này vừa mở miệng, bên cạnh bàn hội nghị lập tức an tĩnh lại.
Đại trưởng lão Đế Hồng tiếp tục nói:
“Cao Phong trưởng lão, anh vận chuyển bộ hài cốt kia trong quan tài đá đến kinh thành, giao cho Thái Nhất môn, xem có thể khiến Triệu trưởng lão mượn nó đạt được gợi ý hay không. Tôi sẽ bảo gia chủ Triệu gia đi kinh thành một chuyến, thử bói toán.”
“Thuần Dương chưởng giáo muốn tìm hiểu tình báo Linh cảnh hành giả, nhất định sẽ săn giết hành giả cấp thấp. Bảo nhân viên Tùng Hải, tỉnh Tán Trang, tỉnh Giang Nam phòng bị nhiều hơn, gặp tập kích, lập tức báo cáo lên.”
“Phó Thanh Dương, cậu thông báo Nguyên Thủy Thiên Tôn, bảo hắn có cơ hội lại liên lạc vị sơn thần nương nương kia một lần, hỏi thăm ý kiến của cô ấy.”
“Từ hôm nay trở đi, thành lập một tiểu tổ truy bắt, do Cao Phong trưởng lão phụ trách, các phân bộ phối hợp. Triệu trưởng lão, Thuần Dương chưởng giáo là Thần Nhật Du, Thái Nhất môn các người cần an bài một vị trưởng lão phối hợp Cao Phong trưởng lão.”
Hắn sắp xếp nhiệm vụ đâu vào đấy.
Chờ Đế Hồng trưởng lão nói xong, một nữ nhân trẻ tuổi sắc mặt tái nhợt, vành mắt thâm quầng nói:
“Đại trưởng lão, tôi có một vấn đề!”
“Mọi người đều biết, Huyễn Thuật Sư có lẽ không phải chiến lực mạnh nhất trong nghề nghiệp tà ác, nhưng tuyệt đối là giảo hoạt nhất khó bắt nhất. Thuần Dương chưởng giáo tính là nửa Huyễn Thuật Sư.
“Muốn bắt hắn rất khó, hơn nữa, hắn là Thần Nhật Du. Mọi người đều biết, Thái Âm tượng trưng bí ẩn, bói toán cùng ngắm sao chưa chắc có thể tìm được hắn, thời gian kéo dài, tất thành họa lớn, chúng ta có phải nên có kế hoạch dự bị hay không?”
Đại trưởng lão Đế Hồng chậm rãi gật đầu:
“Có lý! Như vậy, Bệnh Kiều trưởng lão, cô có ý tưởng gì.”
Cô gái vành mắt đậm, sắc mặt tỏ ra hơi xấu hổ, nói:
“Đại trưởng lão, tôi từng cường điệu rất nhiều lần, trường hợp công khai gọi tôi ‘Bệnh trưởng lão’ là được, đừng gọi xưng danh đầy đủ của tôi. Lúc trẻ tuổi không hiểu chuyện, đặt tên mạng lung tung, tôi bây giờ hối hận muốn chết.”
Cẩu trưởng lão cười nói:
“Bệnh trưởng lão, cô nghĩ một chút Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng không cảm thấy xấu hổ, trong lòng có phải dễ chịu hơn một chút hay không?”
Bệnh Kiều trưởng lão hít sâu một hơi, nói:
“Đặc thù của người tu hành cổ đại tôi không cường điệu nữa, Thuần Dương chưởng giáo muốn khôi phục tu vi, Thần Dạ Du cùng Huyễn Thuật Sư là nguy hiểm nhất. Nếu chúng ta có thể tận khả năng bảo vệ Thần Dạ Du cấp thấp, thì có thể chặt đứt tài nguyên của hắn.”