Thanh niên tóc đỏ sờ cằm, suy nghĩ vài giây, kinh hãi nói:
“Lối suy nghĩ này lợi hại, Bệnh Kiều trưởng lão quả nhiên thông minh!”
Nữ trưởng lão vành mắt đậm không vui liếc hắn một cái.
Nhưng, trưởng lão khác lại chưa cười, mà là nhíu mày.
Đế Hồng trưởng lão trầm ngâm nói:
“Đối phó oán linh, tự nhiên cần Thần Dạ Du ra tay, Triệu trưởng lão, ông cảm thấy thế nào?”
Triệu trưởng lão trầm giọng nói:
“Muốn phù hợp yêu cầu của Bệnh trưởng lão, biện pháp tốt nhất tôi có thể nghĩ đến, là chế tạo lượng lớn ‘Phong Linh Phù’, đối phó oán linh có kỳ hiệu. Nhưng Thuần Dương chưởng giáo không phải oán linh bình thường, hiệu quả chỉ sợ sẽ không quá lý tưởng.
“Tiến một bước nữa, thì cần mang Nhật chi thần lực chế tác thành vật phẩm tiêu hao. Trong Thái Nhất môn có vài món đạo cụ Chúa Tể có thể chế tác nước thánh, nhưng sản lượng có hạn, không thể thỏa mãn Thần Dạ Du tầng dưới chót trong môn.”
Nói trắng ra, chính là lực lượng tầng cấp cao không thể thông dụng ở tầng dưới chót, muốn mang Nhật chi thần lực cấp Chúa Tể thông dụng đến tầng dưới cùng, biện pháp thật ra không nhiều.
Lực lượng cấp Chúa Tể là rất quý giá, nếu có thể sản xuất lượng lớn, các Thần Dạ Du sớm đã mỗi người một phần.
Hơn nữa tiêu hao quá độ lực lượng của đạo cụ, sẽ làm đạo cụ lâm vào thời kỳ suy yếu, thậm chí giảm phẩm chất, dù sao năng lượng là có định luật bảo tồn.
Triệu trưởng lão lại nói: “Tôn trưởng lão trái lại ở trong phó bản học được phương pháp chế tác một loại phù lục, gọi là Dương Viêm Phù, phù lục cấp Chúa Tể, tương đương với một đòn toàn lực của Thần Nhật Du.”
Nhưng loại phù lục cường đại này càng không có khả năng thông dụng, tiêu hao rất lớn đối với lực lượng chế tác, Tôn trưởng lão cũng không phải con lừa của đội sản xuất.
Nữ trưởng lão Bách Hoa hội bất đắc dĩ nói:
“Không bằng trước triệu hồi Thần Dạ Du các phân bộ lớn đi, coi như cho bọn họ kỳ nghỉ.”
Cẩu trưởng lão thở dài, phát biểu ý kiến: “Vẫn có thể xem là một biện pháp.”
Lúc này, Phó Thanh Dương nâng nâng tay, nói:
“Đại trưởng lão, tôi cần tắt micro chốc lát!”
Hội nghị trọng đại như thế đưa ra tắt micro, nghĩ hẳn là có việc lớn gì.
Đế Hồng trưởng lão gật đầu đáp ứng.
Trong sảnh nhỏ cạnh phòng sách, Phó Thanh Dương nhìn cấp dưới tâm phúc gửi tin nhắn nói có chuyện quan trọng báo cáo, trầm giọng nói:
“Đây là lần đầu tiên tôi tham dự hội nghị thập lão, cho cậu thời gian một phút đồng hồ.”
Nếu để đại trưởng lão Đế Hồng tính tình ôn hòa biết hắn lui ra giữa đường là vì tiếp kiến cấp dưới, đại khái sẽ ngồi máy bay đến Tùng Hải đánh hắn.
“Lão đại, tôi muốn làm một vụ làm ăn với tổ chức.” Trương Nguyên Thanh nói.
“…”
Đây là chuyện rất quan trọng? Da mặt Phó Thanh Dương giật một cái, cảnh tỉnh mình có phải quá dung túng Nguyên Thủy Thiên Tôn, dẫn tới được sủng mà kiêu hay không?
Tuy quen biết với Phó Thanh Dương mới ba tháng, nhưng Trương Nguyên Thanh đã rất quen thuộc người lãnh đạo trực tiếp này, hắn khẽ nhăn mày cười... Không, nhất cử nhất động của hắn, Trương Nguyên Thanh đều có thể phẩm ra cảm xúc.
Vậy đã mất hứng rồi, hắc, tính tình thật lớn. Trong lòng Trương Nguyên Thanh nói thầm một tiếng, lấy ra một xấp Phá Sát Phù mỏng manh, vào thẳng chủ đề nói:
“Đây là phù lục Tam Đạo sơn nương nương lưu lại, tuyệt học Thuần Dương giáo, cần đưa vào Nhật chi thần lực mới có thể luyện chế, là vật phẩm tiêu hao cấp Chúa Tể. Đương nhiên, nó không có tính công kích mạnh mẽ, công năng chủ yếu là tịnh hóa, đối phó oán linh có hiệu quả khắc chế siêu mạnh, tuy không coi là phù lục đặc biệt cao cấp, nhưng thuộc hạ cảm thấy...”
Hắn vừa định nói Phá Sát Phù ở trên vấn đề dự phòng, nhằm vào Thuần Dương chưởng giáo có lẽ có kỳ hiệu, đã bị Phó Thanh Dương tốc độ nói rất nhanh ngắt lời:
“Cậu có bao nhiêu? Loại phù này chế tác trả giá như thế nào? Có thể sản xuất lượng lớn hay không?”
Trong mắt Phó Thanh Dương đột nhiên sáng lên ánh sao, cũng hơi ngả người về phía trước, cùng với giọng điệu sốt ruột không chờ được khiến Trương Nguyên Thanh ngẩn người, tuy vẫn như cũ không biểu hiện ra cảm xúc biến hóa quá khoa trương, nhưng ở trên người Tiền công tử thích “Bưng”, thì tương đối hiếm thấy.
Trương Nguyên Thanh nói:
“Trước mắt chỉ có mười tấm, nhưng tôi biết chế tác Phá Sát Phù, ừm, đại khái cần một hai ngày luyện tập. Sản xuất lượng lớn mà nói, phải xem số lượng cụ thể, Nhật chi thần lực Phá Sát Phù cần sẽ không quá nhiều, chế tác bốn năm mươi tấm hẳn là không có vấn đề, nhiều nữa, phải triệu hồi nương nương vĩ đại hỏi.”
Phó Thanh Dương trầm ngâm vài giây, nói:
“Lấy phong cách tổng bộ, mỗi tấm phù lục giá ở khoảng 1 triệu, nếu cậu có thể sản xuất lượng lớn, giá sẽ càng thấp hơn.”
Trương Nguyên Thanh vô cùng đau đớn nói:
“Lão đại, anh đây là ép tôi phản khỏi tổ chức nha.”
Phó Thanh Dương thản nhiên nói: “Không có tiền đồ!”