Kim Sơn thị, khách sạn Vô Ngân!
Khấu Bắc Nguyệt mặc đồng phục shipper, đứng ở trước quầy đá cẩm thạch, đưa lưng về phía cửa chính khách sạn, hắn than nhẹ một tiếng, phát ra giọng nói trầm thấp:
“Cậu dù sao vẫn đã đến.”
“Tôi dù sao vẫn đã đến!” Tên mập ở cửa cũng dùng giọng trầm thấp trả lời.
“Cậu không nên tới.”
“Tôi đã đến.”
Khấu Bắc Nguyệt chậm rãi xoay người, nhìn chằm chằm nhóc mập ở cửa, một bộ tư thái giang hồ từ biệt, nửa đời đã qua, nói:
“Đã lâu không gặp!”
Không đợi nhóc mập trả lời, Tiểu Viên sau quầy lạnh lùng nói: “Chỉ là hai tuần chưa gặp.”
Khấu Bắc Nguyệt lập tức phá công, vui sướng đi ra đón, “Xem ra kế ly gián của Nguyên Thủy Thiên Tôn rất hữu dụng, cậu quả nhiên không nán lại nổi nữa ở trong tổ chức tà ác.”
Hắn mang chuyện nhóc mập yêu cầu gặp mặt nói cho Tiểu Viên, Tiểu Viên đồng ý việc này, nhưng yêu cầu địa điểm gặp mặt chọn ở khách sạn Vô Ngân.
“Đáng chết, quả nhiên là cẩu tặc này!” Nhóc mập hùng hổ mắng một câu, đầu tiên là cẩn thận liếc Tiểu Viên một cái, lúc này mới giải thích:
“Tôi gần đây quả thật sống mà run rẩy kinh hãi, luôn cảm giác mọi người đều muốn giết tôi. Tuy các Thánh Giả lâu năm, trưởng lão trong tổ chức đều bảo vệ tôi, nhưng trong lòng luôn không yên tâm, cho nên mới càng thêm nhớ lão đại, đêm không thể ngủ, gặp được lão đại tôi liền an tâm rồi.”
Khấu Bắc Nguyệt nhất thời có chút lâng lâng.
Tiểu Viên đứng ở trước quầy đột nhiên nói: “Không có lão đại thì không có cảm giác an toàn, đây là chấp niệm của cậu?”
Nhóc mập trầm mặc không nói, tựa như không muốn thảo luận đề tài này.
Tiểu Viên lạnh lùng nói:
“Tôi không có hứng thú đối với quá khứ của cậu, cậu tới nơi này là vì Khấu Bắc Nguyệt, hay Nguyên Thủy Thiên Tôn?”
Nhóc mập hỏi ngược lại: “Có gì khác nhau?”
Tiểu Viên cười lạnh nhạt: “Nếu là vì Khấu Bắc Nguyệt, tùy cậu. Nếu vì Nguyên Thủy Thiên Tôn, cậu có thể chuẩn bị trở về linh cảnh rồi.”
Nhóc mập trầm mặc vài giây, chung quy là không tự tin tranh phong với cô gái xinh đẹp cường thế này, trầm giọng nói:
“Tôi là đến tìm lão đại, không quan hệ với Nguyên Thủy Thiên Tôn.”
Tiểu Viên từ chối cho ý kiến: “Nếu cậu muốn đi theo Bắc Nguyệt, nhất định phải trải qua khảo nghiệm.”
“Tôi có thể thử, nhưng cần biết là khảo nghiệm gì.”
“Lát nữa tôi sẽ dẫn cậu lên lầu, trước đó, có câu muốn hỏi cậu.” Tiểu Viên nhìn chằm chằm nhóc mập béo lùn chắc nịch, nói từng chữ một:
“Cậu bằng lòng giải hòa với thế giới này không?”
Nhóc mập ngây cả người, cách thật lâu mới thấp giọng nói: “Tôi, không biết...”
Tiểu Viên gật gật đầu, đi giày da nữ sĩ đế bằng, ‘cộp cộp cộp’ bước trên gạch nền bóng loáng, đi về phía chỗ sâu trong khách sạn.
Khấu Bắc Nguyệt hưng phấn đẩy nhóc mập một cái, ý bảo hắn đuổi theo.
Nhóc mập căn cứ tín nhiệm đối với lão đại, không chút do dự đi theo bóng lưng Tiểu Viên, tiến vào thang máy, tới cửa phòng 404.
“Vào đi!”
Nhóc mập đang đánh giá xung quanh, suy đoán dụng ý của đối phương, liền nghe cô gái thành thục xinh đẹp, nhưng khí chất rất lạnh, dùng ánh mắt ra hiệu cửa phòng.
Hắn đi đến trước cửa, ‘rắc’ một tiếng, vặn tay nắm cửa, một giây sau, hắn biến mất ở trong hành lang khách sạn.
Tiểu Viên ở bên ngoài yên lặng chờ đợi, hơn mười phút sau, cửa phòng 404 mở ra, bóng dáng nhóc mập xuất hiện ở trong hành lang.
Hắn vẻ mặt dại ra, ánh mắt trống rỗng, thấp giọng nói:
“Tôi cần một phòng trống, tôi, tôi muốn yên lặng một chút, suy nghĩ một vài thứ.”
Cùng lúc đó, bên tai Tiểu Viên vang lên thanh âm mờ mịt trầm thấp của Vô Ngân đại sư:
“Dẫn hắn tu hành!”
“Vâng!”
Tiểu Viên biết, từ nay về sau trong đoàn đội đã có thêm một người mới.
…
Hoàng hôn!
Khu biệt thự vịnh Phó gia, biệt thự nhà nghèo.
Trong phòng ngủ, Trương Nguyên Thanh nhìn lướt qua bản thảo nháp đầy đất, khẽ day mi tâm đang căng lên.
“Ài, vẽ bùa thực con mẹ nó khó nha, mệt rồi, hủy diệt đi.”
Vẽ bùa chỉ là một hạng công phu cơ bản của Thần Dạ Du, độ khó đã khiến người ta nhìn mà mà sinh ra e sợ, người thiếu nghị lực cùng động lực, đến nơi đây cơ bản đã từ bỏ.
“Không thể chỉ nói Phá Sát Phù, làm chút hạng mục giải trí khác một phen.”
Trương Nguyên Thanh thu hồi chày Phục Ma cùng “mực nước” điều phối, lấy ra một sợi chỉ đỏ dài mười cm, mười ml chu sa cùng nước trong mài thành chất lỏng, ba phiến mị hương, cùng với nước mắt của Ti Mệnh, bột phấn Hợp Hoan Châu... các loại tài liệu.
Toàn bộ giã nát ở trong cối giã thuốc, lại rót vào mười ml nước trong.
“Mực nước” dùng để vẽ Đào Hoa Phù đã chế tác xong.
Hắn trải ra ở trên bàn một lá bùa giấy vàng bỏ trống, mở ra một tờ nọ ghi lại Đào Hoa Phù trong “Thái Âm Luyện Thần Thiên”, dựa theo miêu tả trên sách, bắt đầu vẽ phác thảo linh lục.
Mỗi một nét bút lên xuống móc ngoặc đưa vào Thái âm lực đều khác nhau, một tấm linh phù vặn vẹo rườm rà vẽ xong, linh lực biến hóa nhiều tới hơn trăm loại.