Linh Quân nhẹ nhàng thở ra, cảm kích nói: “Đa tạ!”
Hắn phất phất tay, nhìn theo xe đưa đón tiễn bước Annie.
Annie ngồi xe đưa đón đến cửa tiểu khu biệt thự, làn váy bay lên, vòng eo nhỏ nhắn đi về phía xe hơi màu đen đỗ ở ven đường.
Tới gần xe hơi, Annie đột nhiên dừng bước, khuôn mặt xinh đẹp lộ ra một mảng ngưng trọng.
Xuyên qua cửa kính xe thủy tinh tối đen, cô nhìn thấy bên trong xe mơ hồ có một bóng người ngồi, mà tài xế mình làm việc mình hút thuốc, đối với người hàng ghế sau coi như không thấy.
Bởi vì sự kiện câu lạc bộ Tửu Thần tập kích, tinh thần cô đặc biệt mẫn cảm, đang muốn quay về biệt thự vịnh Phó gia, đột nhiên, cửa kính xe tự hạ xuống, lộ ra một khuôn mặt tinh xảo vô cùng, rõ ràng trải qua phẫu thuật thẩm mỹ.
“Annie tiểu thư, chờ cô rất lâu rồi.” Tường Vi Máu mỉm cười nói: “Mời nhìn điện thoại di động một cái.”
Annie chậm rãi lui về phía sau, đồng thời lấy ra điện thoại di động nhìn thoáng qua màn hình, quả nhiên có một tin nhắn chưa đọc.
“Nguyên Thủy Thiên Tôn: Trên xe là Âm Thi của tôi.”
Annie lúc này mới buông lỏng đề phòng, mở cửa xe, chui vào hàng ghế sau.
Trương Nguyên Thanh thì búng ngón tay, “Tách” một tiếng, cả người tài xế giật mình một cái, như ở trong mộng mới tỉnh.
“Tài xế!”
Annie phân phó một câu, vẻ mặt vui sướng nhìn về phía Âm Thi, nói:
“Nguyên Thủy tiên sinh, tôi nghe nói cậu bị hàng chức, giam cầm một tháng, trong một năm không thể thăng chức, không bằng theo tôi rời khỏi đại lục, gia nhập Hiệp hội Mỹ Thần đi.”
Sau khi đi Hiệp hội Mỹ Thần, tôi cũng chỉ có thể dựa vào “Bình Xịt Kẻ Bền Bỉ” qua ngày... Trương Nguyên Thanh đi thẳng vào vấn đề, hỏi: “Tôi hỏi cô chuyện này, cô gái kia vừa rồi tìm cô nói chuyện, đã nói cái gì với cô?”
Nghe vậy, Annie khẽ nhíu mày, lộ ra vẻ mặt khó xử: “Tôi từng đáp ứng Linh Quân, không mang nội dung nói chuyện truyền ra ngoài.”
Trương Nguyên Thanh khoát tay: “Cô nương đó là người tình của Ma Quân, tôi đã sớm biết, Linh Quân bảo người ta không truyện ra ngoài, là không muốn quan hệ của cô ấy cùng Ma Quân lộ ra ngoài, cô nói với tôi, không thuộc về truyền ra ngoài.”
“Cậu biết rồi?” Annie ngẫm nghĩ, cảm thấy có lý, liền mang nội dung nói chuyện không sót một chữ nào thuật lại cho Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Diệu Đằng Nhi quả nhiên là người tình của Ma Quân, vậy mẫu thân của cô ấy cũng thế? Con gái bộ dạng xinh đẹp như thế, làm mẹ nghĩ hẳn cũng có phong vận, chậc chậc, Ma Quân quả thực là kẻ địch chung của đàn ông, ngươi ngủ yên đi.
Mỗi một người tình âu yếm chia một mảnh bản đồ? Thực biết chơi nha, đây là dự đoán được mình sẽ chết, để lại di sản cho các hậu cung phi tử?
Phản ứng đầu tiên của Trương Nguyên Thanh là —— bảo tàng là Ma Quân bồi thường cho những cô gái từng bị hắn ngủ.
Nghĩ lại một chút, thưởng thức ra chỗ không thích hợp.
Đầu tiên, hắn hoàn toàn có thể mang “bảo tàng” cho những người tình kia, không cần thiết làm điều thừa lưu lại bản đồ, bởi vì rất nhiều người tình của hắn là không biết lẫn nhau.
Diệu Đằng Nhi hôm nay đến gặp đã chứng minh.
Nhỡ đâu các người tình vĩnh viễn không gom đủ bản đồ bảo tàng thì sao, hắn khổ tâm bố trí chẳng phải là uổng phí?
Tiếp theo, linh cảnh hành giả tỉ lệ tử vong cực cao, ngày nào đó có người tình trở về linh cảnh, tương tự sẽ làm bản đồ bảo tàng trở thành bí mật vĩnh hằng.
Cuối cùng, những người tình đó của hắn chưa chắc sẽ hợp tác, xác suất lớn hơn nữa là tàn sát lẫn nhau đi.
Nhìn xem người tình Ma Quân đều là những người nào, nghề nghiệp hợp pháp bản thổ, nghề nghiệp tà ác bản thổ, nghề nghiệp hợp pháp nước ngoài. Có nghề nghiệp tà ác nước ngoài hay không tạm thời còn không biết.
Tóm lại, những người này sao có khả năng cùng tồn tại, dứt bỏ vấn đề trận doanh đối lập, riêng là thân phận người tình Ma Quân, đã đủ các cô cào xé rồi.
Lấy trí tuệ của Ma Quân, không có khả năng không nghĩ tới điểm ấy.
Vậy hắn làm như thế nguyên nhân là cái gì? Trương Nguyên Thanh suy nghĩ hồi lâu, bỗng nhiên hiểu.
Có lẽ đây là Ma Quân cố ý làm, thành phần người tình của hắn quá phức tạp, trong nước ngoài nước, hợp pháp tà ác đều có, hơn nữa không biết lẫn nhau, người bình thường rất khó tụ tập đủ các cô, những nhân vật lớn kia cũng không được.
Dựa theo lối suy nghĩ này phỏng đoán mà nói, Ma Quân thật ra cũng không muốn bảo tàng bị tìm được, hắn giấu thứ nào đó rất quan trọng ở trong bảo tàng.
Trương Nguyên Thanh chợt vang lên phần thưởng riêng của thẻ nhân vật sau khi vượt qua phó bản giết chóc—— mặt đồng hồ cũ nát.
Đạo cụ này rõ ràng là tổn hại, không hoàn chỉnh, hơn nữa thuộc tính tất cả đều là dấu chấm hỏi, Ma Quân có thể giấu bộ kiện khác ở trong bảo tàng hay không?
Ví dụ như dây đồng hồ!
Cái này phù hợp quản lý khống chế nguy hiểm thỏ khôn có ba hang, không đặt hết trứng ở trong một giỏ.