Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 1140 - 【Vip】 Yêu Hận Tình Thù Của Ma Quân (2)

【VIP】 Yêu hận tình thù của Ma Quân (2) 【VIP】 Yêu hận tình thù của Ma Quân (2)

“Ánh mắt” dọc theo dây thừng đỏ đi xuống, là cổ áo sâu hình chữ V, ở trong khe rãnh trắng muốt đầy đặn đè ép ra, mơ hồ có một khối ngọc bội như mỡ dê.

Là có một khối ngọc như vậy, cô ta luôn mang theo trên người, thì ra là di vật của Ma Quân... Annie vẻ mặt trầm tĩnh, nhìn không ra cảm xúc, hỏi:

“Đằng Nhi tiểu thư, tôi có thể tìm hiểu một chút tin tức chi tiết của ngọc... Ừm, bản đồ không?”

Diệu Đằng Nhi khẽ nhíu mày, nhìn cô một cái, trầm ngâm một phen, gật đầu nói:

“Nói cho cô cũng không có gì, đây là thứ Ma Quân để lại cho tôi. Cô là người của Hiệp hội Mỹ Thần, đối với hắn hẳn là có sự hiểu biết, Ma Quân người này cuồng vọng, tàn nhẫn, háo sắc, rất nhiều rất nhiều cô gái của hắn, có lẽ cô lật một chút danh sách người đẹp của các tổ chức lớn, tùy tiện chỉ một cái, liền có thể tìm được người tình của hắn.”

Nói tới đây, trên mặt cô gái dung mạo tuyệt sắc này tràn đầy ý cười lạnh lùng.

Annie khẽ gật đầu, không bình luận.

Rất hiển nhiên, cô gái trước mắt này, cũng là một trong những người tình của Ma Quân.

“Đại đa số cô gái ở trong mắt Ma Quân chỉ là món đồ chơi, chán thì vứt, không có gì lưu luyến, nhưng luôn có chút món đồ chơi là hắn yêu mãi, hắn để lại cho những cô gái này một phần di sản, ngày nào đó hắn chết ở trong linh cảnh, hoặc bị chính phủ thay trời hành đạo, phần di sản đó chính là quà tặng của hắn đối với món đồ chơi yêu mãi.” Ánh mắt Diệu Đằng Nhi buông xuống, nhìn về phía mặt bàn, cười tự giễu, nói:

“Gom đủ mảnh vỡ khối ngọc này, thì có thể tìm được nơi Ma Quân giấu bảo vật.”

Annie bừng tỉnh đại ngộ, “Cho nên, cô là muốn thu thập mảnh bản đồ, tìm được bảo tàng Ma Quân.”

Diệu Đằng Nhi gật gật đầu, lại lắc đầu:

“Là tụ tập những người tình đó của hắn, cùng nhau mở ra bảo tàng. Người tình Ma Quân coi trọng, đều có địa vị cùng thực lực nhất định, trong nước ngoài nước đều có, muốn bằng sức một người tập hợp đủ bản đồ, quá khó khăn.

“Nhưng tôi tin tưởng, rất nhiều người hẳn là giống với tôi, muốn làm ra kết thúc với Ma Quân.”

Annie đã hiểu, lại có chút khó có thể tin:

“Tôi nghe nói Ma Quân kiệt ngạo bất tuân, bạc tình quả nghĩa, phụ nữ ở trong mắt hắn chỉ giống như quần áo, muốn đổi liền đổi, muốn vứt là vứt, không ngờ đồn đãi cũng không đúng với thực tế.”

Một người đàn ông bạc tình quả nghĩa thật sự, sao có thể để lại bảo tàng cho các người tình?

Annie từng thấy quá nhiều đàn ông bạc tình thật sự.

Trong đôi mắt ngập nước của Diệu Đằng Nhi hiện lên nét cổ quái, như buồn như vui, như oán như hận, nghiến răng nghiến lợi nói:

“Hắn so với trong lời đồn càng bạc tình càng ác liệt hơn, tôi ngày ngày đêm đêm đều muốn giết hắn, chính tay đâm tên ác tặc làm bẩn tôi này.”

Cô hít sâu một hơi thật mạnh, thu hồi cảm xúc đáy mắt, nói:

“Bây giờ có thể trả lời tôi chưa?”

Annie chưa trả lời, mà là chăm chú nhìn cô gái, nghiêm túc nói:

“Cô quả thật rất hận hắn, nhưng cô cũng rất yêu hắn, tôi có thể cảm giác được mặt ngoài thù hận của cô, ẩn sâu yêu say đắm khắc cốt. Đây là thiên phú nghề nghiệp của tôi, cô không lừa được tôi.”

Diệu Đằng Nhi hung hăng nhíu mày:

“Không liên quan tới cô, Annie tiểu thư, nên nói cho cô, ta đều đã nói, mời cô trả lời vấn đề của tôi.”

“Phải, Betty cũng có mặt dây chuyền tương tự, cô ta chính là món đồ chơi Ma Quân trân ái trong miệng cô.” Annie đưa ra câu trả lời khẳng định.

Diệu Đằng Nhi khẽ gật đầu:

“Tôi hy vọng cô có thể báo cáo chuyện này cho cao tầng Hiệp hội Mỹ Thần, nếu bọn họ chịu hợp tác, bất cứ lúc nào cũng có thể liên hệ với tôi.”

Annie cười nói: “Với tôi mà nói, đây là công lao kiếm miễn phí.”

“Cô có thể đi rồi!” Diệu Đằng Nhi thản nhiên nói.

Annie thuận thế đứng dậy, đi về phía cửa phòng. Ngay tại lúc tay cô cầm tay nắm cửa, phía sau truyền đến tiếng của Diệu Đằng Nhi:

“Annie tiểu thư, cô là người tình của Ma Quân sao?”

“Tôi không phải.” Annie khẽ lắc đầu, ngoái đầu nhìn lại, thản nhiên nói: “Tôi từng từng hâm mộ Betty, nhưng bây giờ, tôi đã tìm được người càng tốt hơn.”

“Nguyên Thủy Thiên Tôn?” Diệu Đằng Nhi nhíu nhíu đôi lông mày thanh tú, hiển nhiên là cô nương băng tuyết thông minh.

Annie chưa trả lời, cười cười, vặn mở tay nắm cửa, rời khỏi.

“Rầm!”

Cửa phòng một lần nữa đóng lại, Diệu Đằng Nhi ngồi ở bên cửa sổ, ngẩn người nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, ánh mắt mê ly.

...

“Linh Quân tiên sinh, không cần tiễn nữa.” Annie ngồi trên xe đưa đón, uyển chuyển từ chối Linh Quân tiễn.

“Annie tiểu thư.” Khuôn mặt Linh Quân lộ ra nét trịnh trọng, khom người nói: “Xin giữ bí mật đối với cuộc nói chuyện hôm nay, kính nhờ.”

“Tôi sẽ!” Annie lập tức hiểu tâm ý Linh Quân, người tình của Ma Quân, đối với bất cứ một cô gái xuất thân quý tộc nào mà nói, đều là vết nhơ không xóa đi được.

Bình Luận (0)
Comment