Đừng nhìn các cô địa vị đều không thấp, nhưng muốn chạm đến Nguyên Thủy Thiên Tôn loại con cưng của trời tương lai nhất định quyền cao chức trọng này, thân phận vẫn có chút không đủ.
Các cô cũng muốn kết bạn với Nguyên Thủy Thiên Tôn, làm quen một chút, hoặc phát sinh chút gì đó, nhưng ngay cả Diệu Đằng Nhi cũng biết điều không mời Nguyên Thủy Thiên Tôn, huống chi các cô.
Ông ngoại của Diệu Đằng Nhi chính là đại trưởng lão Bách Hoa hội, đại trưởng lão có một vị trí ở tổng bộ.
Yên Nhi hừ một tiếng, sau đó nhìn về phía bên cửa sổ ở một hướng khác, nói:
“Mấy người đó là người của Thái Nhất môn?”
Bên bàn tròn cạnh cửa sổ, có hai người đàn ông mặc đồ đen ngồi, khí chất tà mị, ngũ quan rất không tệ.
Cách bọn họ một bàn là một cô gái che sa đen, mái tóc suôn mềm như thác nước bay xuống, mặc váy lụa mỏng màu đen, áo màu đen, khoác một cái áo khoác màu đen loại ngắn.
Khí chất cô tĩnh lặng, trong đôi mắt đẹp giấu sự u buồn, giống như một đóa hoa quỳnh nở rộ trong đêm tối, diễm quang tỏa ra bốn phía, lại đẹp mà chỉ để bản thân thưởng thức.
“Vốn muốn giới thiệu hai người bọn họ cho mọi người, không ngờ chị Âm Cơ vừa tới, hai người bọn họ liền đảm đương hộ hoa sứ giả.” Diệu Đằng Nhi cười khổ nói.
“Sao em lại mang cô ấy mời tới chứ.” Tạ Linh Uẩn hừ hừ một cái: “Cô ấy vừa ngồi ở đó, ánh mắt đám đàn ông kia liền chưa từng dời đi.”
Thân phận địa vị của Âm Cơ, ở quan phương có chút đặc thù.
Đầu tiên, bản thân cô đã cực có thiên phú, có tư chất Chúa Tể, nếu không phải bị người nọ chậm trễ, tinh thần sa sút rất lâu, có lẽ cuối năm trước đã tấn thăng Chúa Tể.
Tiếp theo, tính cách dung mạo của cô, đều nhận được đánh giá tốt, ở Thái Nhất môn vô số người ủng hộ.
Cuối cùng, cô là tình yêu duy nhất Ma Quân từng thừa nhận, là hồng nhan họa thủy lúc trước Thái Nhất môn bổng đả uyên ương, Ma Quân tuyên bố muốn tiêu diệt Thái Nhất môn.
Cái này không thể nghi ngờ là đối tượng những gã săn gái kia muốn chinh phục nhất.
Diệu Đằng Nhi bất đắc dĩ nói: “Chị ấy cũng không ở trong danh sách mời của em, em chỉ là nghe nói chị ấy hôm nay đến Tùng Hải, mời mang tính tượng trưng, ai ngờ chị ấy thế mà lại đáp ứng...”
Lời là nói như vậy, nhưng Âm Cơ có thể đến chơi, trong lòng cô là âm thầm vui vẻ.
Sau khi người nọ chết, Âm Cơ liền lấy khăn che mặt che đi dung mạo, một bộ tư thái tuyệt tình tuyệt ái, như thế nào? Muốn thay người nọ sống thủ tiết sao?
Diệu Đằng Nhi ghen tị cô, không quen nhìn tư thái cô lập đền thờ trinh tiết, nghĩ ngày nào đó có đàn ông có thể ngủ với cô.
Dựa vào cái gì Ma Quân chỉ yêu cô ấy.
Lúc này, một nhân viên phục vụ dẫn hai người trẻ tuổi đi vào nhà ăn, khác với các nam sĩ đồ âu giày da, hai vị này mặc quần soóc thùng thình, giày thể thao, cùng với áo thun giá không vượt qua 200.
Cách ăn mặc bình dân đến mức tận cùng này, đổi thành trường hợp khác, nữ giới, nam giới nhân loại chất lượng cao ở đây tuyệt đối sẽ không nhìn lấy một lần.
Nhưng theo hai người tiến vào, các vị khách nội sảnh tùy ý nhìn một cái, liền không thể thu hồi ánh mắt nữa, tầm mắt dính chặt ở trên người bọn họ, truy đuổi bọn họ.
Giống như bọn họ là siêu sao thiên vương chuẩn bị lên đài hát.
“Nguyên Thủy Thiên Tôn?” Vẻ mặt Diệu Đằng khó nén kinh ngạc, cô hoàn toàn không ngờ anh họ thế mà lại gọi Nguyên Thủy Thiên Tôn tới.
Theo lý thuyết không nên nha, anh họ loại đàn ông thối phong lưu háo sắc này, trường hợp kiểu này khát vọng một mình nổi bật hẳn lên, sao có thể dẫn một người uy hiếp địa vị của mình, tranh đoạt hào quang của mình tham gia yến hội?
Tuy Hoa công tử phong lưu tiêu sái, đối với phụ nữ dịu dàng hào phóng, mỹ danh truyền xa, nhưng Nguyên Thủy Thiên Tôn làm người trẻ tuổi ngon nhất quan phương năm nay, lập ra từng hành động vĩ đại, sau khi vượt qua phó bản giết chóc, danh tiếng đạt tới đỉnh phong, làm linh cảnh hành giả luyện tập chỉ nửa năm, danh vọng, danh tiếng thậm chí mơ hồ bao phủ F4 lâu năm của quan phương.
Diệu Đằng Nhi nhìn quanh một vòng, thấy các tỷ muội bên người, ai cũng ánh mắt nóng rực, vẻ mặt hưng phấn mà kích động, nghển cái cổ thon dài, xa xa nhìn chăm chú hai thanh niên đi vào.
Yên Nhi ăn mặc trang điểm xinh đẹp, lửa nóng trong đôi mắt như thực chất, thậm chí đứng thẳng lên, một bộ tư thái muốn đi tiếp đãi Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Thân là người tổ chức tiệc, Diệu Đằng Nhi vội vàng đứng dậy, đón hai người.
“Hoan nghênh!” Diệu Đằng Nhi mỉm cười, sóng mắt lấp lánh chăm chú nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn, trêu ghẹo nói: “Anh vừa tiến đến, không khí lập tức nóng hẳn lên.”
Trương Nguyên Thanh đánh giá Diệu Đằng Nhi từng có một lần gặp mặt, cô có một mái tóc dài màu nâu đẹp, đôi mắt sáng ngời long lanh tựa như nai con trong rừng, mặt trái xoan, đồng thời có thanh lệ thuần khiết của thiếu nữ cùng sự quyến rũ của phụ nữ trưởng thành.