Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 1299 - Chương 1299. Yến Hội Kinh Biến (2)

Chương 1299. Yến hội kinh biến (2)
Chương 1299. Yến hội kinh biến (2)

Ngày đó mới gặp, cô cũng không phải nhiệt tình như vậy, mà là lạnh nhạt, mặc dù đối với hắn, cũng có cảm giác xa cách rất mạnh.

Hôm nay đại khái bởi là chủ nhà, cho nên biểu hiện ra sự nhiệt tình nên có.

Có thể thấy được phụ nữ xuất thân thế gia, mặc kệ tính cách chân thật như thế nào, ở trên trường hợp chính thức, vĩnh viễn đều là khéo đưa đẩy tới nơi, có khác biệt về bản chất với các cô gái trẻ khó có thể khống chế cảm xúc kia.

Trương Nguyên Thanh lộ ra nụ cười: “Vừa thấy Đằng Nhi tiểu thư, trái tim lạnh như băng của tôi, cũng nóng lên như lửa.”

Diệu Đằng Nhi ngẩn ra một phen.

Linh Quân xoay phắt đầu lại, dùng ánh mắt sắc bén đâm Trương Nguyên Thanh một kiếm, vẻ mặt giống như đang nói: Em gái của anh chú cũng muốn tán?

Trương Nguyên Thanh trả lại một kiếm: Chính anh nói cô gái trên tiệc tùy tiện chọn.

Ánh mắt Diệu Đằng Nhi xoay vòng ở trên mặt hai người, miễn cưỡng cười: “Mời, mời vào trong...

Trương Nguyên Thanh tùy tay cầm lấy rượu sâm banh nhân viên phục vụ đưa, theo Linh Quân cùng Diệu Đằng tiến vào nhà ăn, cô gái trước dẫn hắn tới bên cạnh sô pha góc, nơi đó tụ tập một nhóm phụ nữ dáng vẻ khác nhau.

Có thiếu nữ đang tuổi thanh xuân, có tiểu ngự tỷ tươi tắn động lòng người, có thục nữ đầy đặn mê người.

Linh Quân thấp giọng nói: “Nhớ kỹ thứ tôi dạy cậu, săn người đẹp cùng kết giao quan hệ không giống với, kết giao quan hệ nguyên tắc là để mỗi người đều cảm giác mình được coi trọng cùng hậu đãi, mà cái này hoàn toàn là tối kỵ của săn người đẹp.

“Tôn chỉ của săn người đẹp là, chọn mục tiêu cậu vừa lòng, sau đó để cô ấy cảm thấy được coi trọng cùng hậu đãi đặc thù, để cô ấy cảm thấy mình diễm áp quần phương.

“Hiểu rồi, đạo sư, tôi có thể săn em gái anh không?” Trương Nguyên Thanh nói.

“Tôi thấy cậu là muốn chết.” Linh Quân nghiến răng nghiến lợi.

Trương Nguyên Thanh ngẫm nghĩ, cảm thấy mình tuy tay cầm rất nhiều thần khí, nhưng hẳn là vẫn đấu không lại Hoa công tử cấp 6.

“Các tỷ muội, giới thiệu cho mọi người một lần người trẻ tuổi ưu tú nhất của quan phương chúng ta, Nguyên Thủy Thiên Tôn!” Diệu Đằng Nhi nụ cười rạng rỡ, lời nói cử chỉ đều phù hợp khí độ cùng tao nhã một vị chủ nhân nên có.

Cô tiếp theo hướng Trương Nguyên Thanh lần lượt giới thiệu các danh viện trên sô pha.

Đột nhiên phát hiện, thì ra mình như vậy hoan nghênh được? Trương Nguyên Thanh mỉm cười cụng ly với các chị em, mặc dù không phải Thám Báo, hắn cũng có thể nhìn ra sự nóng bỏng như săn người tình trong mắt các cô gái này.

Trong hơn bốn tháng trở thành linh cảnh hành giả, hắn chưa bao giờ tham gia tiệc tối kết giao kiểu này, đối với trình độ được hoan nghênh của mình chưa có một cái hiểu biết rõ ràng.

Hê hê, chờ Quan Nhã trở về, mình khoe với chị ấy một lần, cho dù bên ngoài dòm ngó, mình vẫn như cũ mềm mại bất động... Không, không đúng, không thể ở trước mặt bạn gái khoe ra mình đào hoa, phải nhớ kỹ đạo sư dạy bảo... Trương Nguyên Thanh nhìn thoáng qua Linh Quân bên cạnh.

Mặt hàng này thuộc như lòng bàn tay đọc ra tên các cô gái bên sô pha, ra sức khen tặng đối với vẻ đẹp của các cô, không mang theo lặp lại, trêu các cô nương cười duyên liên tục, nhưng cười rất hàm súc, cùng thỉnh thoảng liếc Nguyên Thủy Thiên Tôn một cái. Tựa như cố ý ở trước mặt hắn biểu hiện ra rụt rè.

Trương Nguyên Thanh không biểu hiện quá mức nhiệt tình, sắm vai hình tượng trầm ổn ôn hòa.

Đợi sau khi mọi người làm quen, Diệu Đằng Nhi dẫn hắn cùng Linh Quân rời khỏi, chào hỏi khách nhân khác.

Các danh viện nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, cười mỉm nói chuyện với nhau: “Nguyên Thủy Thiên Tôn thật trẻ tuổi nha, cảm giác cả người hắn đều có tinh lực dùng không hết, hơn nữa tỏ ra rất trầm ổn, trước đó trên diễn đàn có người nói hắn là Lưu Manh Thiên Tôn, quả nhiên đồn đãi không thể tin.”

“Đứng chung một chỗ với Hoa công tử, cũng không kém cỏi, hắc, khí chất của Tinh Quan đúng là tốt.”

“Hoa công tử thích hợp gió trăng, Nguyên Thủy Thiên Tôn thích hợp làm bạn trai.”

Ở dưới Diệu Đằng Nhi dẫn đường, Trương Nguyên Thanh cùng khách khứa trong phòng lần lượt uống rượu, hàn huyên, mỗi người đều đối với hắn khách khí có thừa, trên mặt tràn đầy nụ cười.

“Vị này là ‘Đoạn Kiều Tàn Huyết’ của phân bộ Hàng Thành tỉnh Giang Nam, trở thành linh cảnh hành giả nửa năm, bây giờ đã là cấp 3 đỉnh phong.” Diệu Đằng Nhi giới thiệu.

Đoạn Kiều Tàn Huyết tuổi 25-26, trẻ tuổi, anh tuấn, trên khuôn mặt tự có một luồng ngạo khí, nhưng lời nói cử chỉ lại rất khiêm tốn.

Hắn khẽ gật đầu với Nguyên Thủy Thiên Tôn: “Ngưỡng mộ đại danh đã lâu!”

Nửa năm tấn thăng Siêu Phàm đỉnh phong, không hề nghi ngờ, hắn là thiên tài, là tinh anh trong tinh anh, tự tôn cùng kiêu ngạo không cho phép hắn ở trước mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn biểu hiện quá mức nhiệt tình, lấy lòng.

Nếu không phải phân bộ Hàng Thành không cho phép hắn tham gia phó bản giết chóc giữa năm, nay hắn đã là Thánh Giả, nửa năm Thánh Giả.

Hết chương 1299.
*Mẹo: Vuốt sang trái hoặc phải để nhảy chương nhanh hơn!
Bình Luận (0)
Comment