Đương nhiên, lấy tính cách của Anh Gà Đỏ, cho dù tay cụt không thể khôi phục, cũng sẽ chỉ cười ha ha nói một câu: Người phiêu bạt giang hồ sao có thể không ăn chém.
Sau đó vui vẻ đun canh gà.
Sau khi chiến đấu kết thúc, Tôn Miểu Miểu bị trói gô, giao cho nhà trường trông giữ, ở dưới mấy vị Thú Vương bọn Tống Mạn, Mẫu Đơn Tiên Tử bôn tẩu trị liệu, thương thế của mọi người được xử lý.
Các học viên thu liễm thi thể viện trưởng, Hổ Vương, Tạ Linh Chu cùng Lưu Ngọc Thư.
Xử lý xong hậu quả, đã hoàng hôn, học viên sức cùng lực kiệt kéo thân thể mỏi mệt quay về ký túc xá nghỉ ngơi.
Mọi người đều cho rằng hung thủ bị bắt, học viện đã an toàn.
Trương Nguyên Thanh mặt ngoài ngẩn người, thực ra thông qua tai nghe, đang câu thông với tiểu đội địa cung ở ký túc xá.
Trương Nguyên Thanh: “Thiên Hạ Quy Hỏa, vấn đề áo giáp không cần lo lắng, Tôn Miểu Miểu là con cháu trưởng lão, tổng bộ hỏi, để Tôn trưởng lão gánh là được, dù sao không có ai biết đó là thứ đạt được trong địa cung.”
Thiên Hạ Quy Hỏa: “Miểu Miểu bên kia an toàn không?”
Để Tôn Miểu Miểu chủ động nhận tội, chịu ước thúc, một mặt là mê hoặc người mặc giáp thật sự, một mặt khác là trấn an học viên cùng giáo viên, dù sao bầu không khí giương cung bạt kiếm, rất dễ dàng bị kẻ địch âm thầm ảnh hưởng, dẫn tới cục diện mất khống chế.
Khi đó, đối mặt học viên cùng giáo viên phát cuồng, giết hay không?
Triệu Thành Hoàng: “Cô Tống Mạn phụ trách trông giữ cô ấy, tôi để linh phó âm thầm theo dõi, chúng ta đêm nay phải tìm ra hắn, nếu không hậu hoạn vô cùng.”
Nguyên Thủy trước đó hành động từ chối không phối hợp phát hiện nói dối, quá nửa đã bị người mặc giáp hoài nghi, Tôn Miểu Miểu sử dụng Vạn Nhân Đồ, càng thêm khẳng định.
Người mặc giáp cho dù không tiết lộ chuyện này cho tổng bộ, chờ rời khỏi phó bản, báo lên cho Ám Dạ Mân Côi, vậy mọi người liền nguy hiểm, điều duy nhất có thể làm, đại khái cũng chính là gióng trống khua chiêng hướng tổng bộ hiến vật quý, giũ sạch quan hệ.
Hạ Hầu Ngạo Thiên:
“Nguyên Thủy Thiên Tôn, chín người đó trong căn tin là ai?”
Trương Nguyên Thanh:
“Đã hỏi Anh Gà Đỏ, lúc ấy chín người có mặt là: Chu Minh Hú, Quỳ Dương Trạch, Lưu Ngọc Thư, Tam Dương Khai Thái Thái, Nhâm Quân Tử, Linh Man Nhi, Tiểu Tiên Nữ Núi Ngưu Lan, Triệu Phi Vấn, Viên Đình.”
Thiên Hạ Quy Hỏa theo thói quen bắt đầu phân tích:
“Tạ Linh Chu và Lưu Ngọc Thư đã chết, Chu Minh Hú cùng Viên Đình có thể bài trừ, trong người còn lại, ai hiềm nghi lớn nhất?”
Ở lúc Hạ Hầu Ngạo Thiên cùng Triệu Thành Hoàng còn đang suy tư, Trương Nguyên Thanh đã đưa ra ý tưởng:
“Tôi hoài nghi Tam Dương Khai Thái Thái.”
“Nói như thế nào?” Trong tai nghe truyền đến các đồng đội trăm miệng một lời trả lời.
Trương Nguyên Thanh tìm từ một phen, để ý niệm chuyển hóa thành thanh âm:
“Miểu Miểu khẳng định là bị người mặc giáp ảnh hưởng, cho nên mới sẽ mất đi lý trí vận dụng Vạn Nhân Đồ, tôi ‘nhớ lại’ một lần, lúc ấy mọi người đều đang chiến đấu, chỉ có Tam Dương Khai Thái Thái sớm đã lui ra, hắn có đủ thời gian ảnh hưởng Miểu Miểu.
“Mặt khác, đưa ra ý kiến trông giữ cũng là Tam Dương Khai Thái Thái, nếu hắn là người mặc giáp, cái này phù hợp mục đích của hắn, đêm nay nhất định sẽ ra tay đối với Miểu Miểu.”
Trương Nguyên Thanh tạm dừng một phen, tiếp tục “nghĩ”, “Còn có một nguyên nhân.”
Hạ Hầu Ngạo Thiên đợi vài giây, chưa đợi được giải thích, liền thúc giục:
“Nguyên nhân gì?”
“Ngày đó lúc lên lớp luyện khí, Tam Dương Khai Thái Thái có phải hỏi ba vấn đề hay không? Về sau tôi từ chỗ thầy Mặc Bàn biết được, sử dụng Gương Ma Vận Mệnh trả giá là, vận mệnh sẽ bị quấy nhiễu.” Trương Nguyên Thanh nói:
“Một vấn đề sẽ có nguy hiểm, hai vấn đề sẽ có nguy hiểm tính mạng, ba vấn đề, cảm giác nhất định phải chết không thể nghi ngờ. Nhưng Tam Dương Khai Thái Thái sống sót, mà thầy Mặc Bàn lại giống như quên chuyện này, thế mà không ở sau chuyện chiếu cố học viên liên tục hỏi ba vấn đề, cái này bình thường sao?”
Mấy người bọn Hạ Hầu Ngạo Thiên nghe hiểu, Tam Dương Khai Thái Thái có đạo cụ đặc thù, hóa giải trả giá của gương ma.
Mà trả giá của một món đạo cụ cấp Chúa Tể, hiển nhiên không phải một tên Thánh Giả thường dân có thể hóa giải, nhưng nếu là người mặc giáp, thì hợp lý.
“Được, đêm nay hành động, tập kích Tam Dương Khai Thái Thái.” Thiên Hạ Quy Hỏa rốt cuộc có sự quả quyết của Hỏa Sư.
Trương Nguyên Thanh đè tai nghe, “Tam Dương Khai Thái Thái ở phòng 612, đợi lát nữa tôi và Triệu Thành Hoàng trực tiếp Tinh Độn qua, sau đó, tôi sẽ ở trong phòng đốt lên quả cầu lửa, Thiên Hạ Quy Hỏa anh trực tiếp Hỏa Độn tới, Hạ Hầu Ngạo Thiên...”
Nghĩ một chút, hắn nói: “Anh phụ trách trông chừng, ép học viên kinh động trở về. Đương nhiên, lấy thực lực ba người chúng tôi, ra tay tập kích, hắn hẳn là không có sức phản kháng.”