Cô chậm rãi đứng dậy, đi chân trần, vòng qua bàn tròn, làm một cái động tác khiến Trương Nguyên Thanh không kịp trở tay.
—— Cô ôm cổ Trương Nguyên Thanh, ngồi ở trên đùi hắn.
Quen biết lâu như vậy, đừng nói là tương tác thân mật, Trương Nguyên Thanh ngay cả tay cô cũng chưa từng sờ.
Đột nhiên có một chiêu như vậy, khiến hắn chấn động cả người cứng ngắc, không dám nhúc nhích, càng sợ hãi mình không có bất cứ kinh nghiệm gì tiếp xúc với phụ nữ, trong lúc vô ý đụng vào cung chủ.
Đây là bà điên đó.
“Không có lời nào để nói, cho nên dùng phương thức vụng về như vậy đoạt lại quyền chủ động?” Miệng Trương Nguyên Thanh so với anh bạn càng cứng rắn hơn.
Chỉ Sát cung chủ cúi đầu, đôi mắt đẹp dưới mặt nạ chăm chú nhìn thật sâu, cô dịu dàng nói:
“Muốn khống chế cậu rất đơn giản, cậu cảm thấy chị cần thiết dùng mỹ nhân kế đối với cậu sao? Nguyên Thủy, sau khi khâu lại linh hồn cho cậu, chị liền trở nên hỉ nộ vô thường, điên điên khùng khùng, cậu là người duy nhất chị cố nén tính tình, không nỡ thương tổn.”
“Vậy thì thế nào!” Trương Nguyên Thanh mạnh miệng như cũ.
Cô thở dài: “Chị là có rất nhiều chuyện giấu cậu, nhưng tin tưởng chị, cậu sẽ không muốn biết chân tướng, đối với cậu bây giờ tới nói, đây là đau đớn không thể thừa nhận.”
Trầm mặc thật lâu, Trương Nguyên Thanh nhẹ nhàng đẩy cô ra:
“Tám giờ sáng mai, đi Tamaka-ga-hara.”
...
Sớm một chút bảy giờ, group fan nhân vật chính.
“Nguyên Thủy Thiên Tôn: Các vị, tôi bị Bách Hoa hội hoài nghi rồi, bọn họ phát hiện có thể có học viên mở ra cửa đá. @ Hạ Hầu Ngạo Thiên, đừng thông qua nhà bán đấu giá gia tộc của các người bán hàng, tôi đề cử một chỗ cho anh, ngươi đi Hoa Đô liên hệ Anh Gà Đỏ, bảo hắn dẫn anh đi một chợ đen tên là Vạn Bảo ốc, anh bảo nữ chủ nhân Vạn Bảo ốc hỗ trợ bán đấu giá.”
“Hạ Hầu Ngạo Thiên: Vạn Bảo ốc? Cô ấy có thể tin được không?”
“Nguyên Thủy Thiên Tôn: Coi như đáng tin, đương nhiên, anh nhớ dịch dung rồi hãy đi. Còn có, nếu cô ấy đề cử anh sử dụng cái lò nào đó chế tạo đạo cụ, nhất định nhất định phải từ chối.”
“Hạ Hầu Ngạo Thiên: Được!”
“Nguyên Thủy Thiên Tôn: Các vị, chờ đồ cổ bán đấu giá, tốt nhất cầm tiền mặt, trên tài khoản đột nhiên có thêm một số tiền lớn, rất khó giải thích, tài khoản của mấy người khẳng định cũng bị giám thị. @ Triệu Thành Hoàng, chín giờ sau, kéo Tôn Miểu Miểu về trong group, cô ấy sẽ khóc lóc hướng tôi xin lỗi.”
...
Bì Cách thành, Hạ Hầu gia.
Trong phòng ngủ biệt thự, Hạ Hầu Ngạo Thiên tay trái cầm “thuật luyện đan”, tay phải cầm điện thoại di động, vành tai đeo tai nghe màu đen.
—— Nó có thể hỗ trợ người sử dụng nghe thấy tiếng của linh thể.
“Tôi vốn chưa từng nghĩ tự mình ra mặt bán đồ cổ, chẳng qua trên tài khoản đột nhiên có thêm một khoản tiền, quả thật không dễ giải thích, ngày mai đi Hoa Đô một chuyến đi.”
Hạ Hầu Ngạo Thiên buông điện thoại di động, vừa sờ cái nhẫn sắt đen, vừa tiếp tục nghe phương sĩ nước Tần giảng bài.
Qua hồi lâu, thanh âm già nua nói:
“Nghỉ ngơi thời gian một chén trà.”
Hạ Hầu Ngạo Thiên rốt cuộc mở miệng: “Lão phương sĩ, mạch suy nghĩ tu hành của ngươi không đúng, dùng đan dược bồi dưỡng tử sĩ, ở hiện đại là không thể thực hiện được. Linh cảnh hành giả chúng ta có giá trị đạo đức.”
Lão phương sĩ đang căn cứ đan phương trong luyện đan thuật, giảng giải hỏa hậu, tác dụng của dụng cụ, số lần thêm nước, liều thuốc... các chi tiết luyện đan.
Đồng thời truyền thụ hắn phương thức chiến đấu chính xác của Phương Sĩ.
Một cái trong đó là luyện chế đan dược, đào tạo tử sĩ không sợ chết, không biết đau đớn, kiêm lực lượng lớn vô cùng.
Thanh âm già nua “A” một tiếng:
“Ngươi tư chất bình thường như thế, thực khiến lão phu thất vọng. Giá trị đạo đức hạn chế ngươi hại người, nhưng không hạn chế ngươi giết hại sinh linh khác.”
Mắt Hạ Hầu Ngạo Thiên sáng lên: “Ta hiểu ý tứ của ngươi, ta có thể lợi dụng đạo cụ của Mộc Yêu tụ tập động vật, lại để động vật dùng đan dược, cái này so với tử sĩ bình thường càng có sức chiến đấu hơn.”
Nói xong, Hạ Hầu Ngạo Thiên mới phản bác lời vừa rồi của ông lão trong nhẫn:
“Lão già đáng thương, chèn ép ta sẽ khiến ngươi đạt được khoái cảm sao, trong lòng ngươi tràn ngập hâm mộ cùng ghen tị hay không? Bản nhân vật chính không so đo với ngươi, cường giả sao có thể để ý con kiến đánh giá.”
Trong nhẫn trầm mặc một lát, chậm rãi nói:
“Lão phu biết nguyên nhân ngươi chúng bạn xa lánh rồi.”
… Mười giờ sáng.
Núi Phú Sĩ Nhật Bản, Trương Nguyên Thanh trở lại chốn cũ, đeo khẩu trang cùng kính râm, mặc trang phục leo núi, cải trang bản thân thành bộ dáng du khách.