Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 1581 - Chương 1581. Đào Hoa Sát (3)

Chương 1581. Đào hoa sát (3)
Chương 1581. Đào hoa sát (3)

Gia tộc Miller cũng không để ý “tấm thân xử nữ” thứ này, từng yêu đương ở trong mắt bọn họ là thứ không quan trọng, nhưng làm mẹ của người thừa kế gia tộc, chỉ có thể sinh con cho gia tộc Miller.

Cái này đầu tiên là vấn đề mặt mũi gia tộc, tiếp đó chính là người thừa kế gia tộc nếu có một người anh em cùng mẹ khác cha, tuyệt đối không phải chuyện tốt.

Đối với người thừa kế, đối với gia tộc, đều không phải chuyện tốt.

Mẹ vẫn là rất cáo già. Quan Nhã quả thật có ý nghĩ chưa cưới đã có thai trước, vì lấy lại tự do, đối kháng gia tộc, cô đã có giác ngộ.

Nhưng bây giờ mẹ đã lui một bước, cô không lập lời thề này, hôm nay việc này quá nửa không qua được.

Quan Nhã cầm huân chương đồng thau, ở dưới cái nhìn chăm chú của mẹ, thản nhiên lập lời thề.

Đợi huân chương đồng thau sáng lên vầng sáng uy nghiêm công chính, chứng kiến lời thề, Phó Tuyết vẫy tay, huân chương tự bay lên, rơi vào trong tay cô.

“Phó Thanh Dương nói với mẹ cái gì?” Quan Nhã tâm tình thoải mái hỏi.

Cô rất tò mò biểu đệ dùng chiêu gì, khiến bà mẹ cố chấp cường thế thay đổi tâm ý.

“Con không cần biết.” Phó Tuyết mặt lạnh lùng nói, nhìn con gái một cái, như có ám chỉ cười lạnh nói: “Con nghĩ kỹ một chút, có lẽ địa vị con ở trong lòng Nguyên Thủy Thiên Tôn, còn không bằng Phó Thanh Dương.”

“? ? ?”

Phó Tuyết đứng dậy, nhìn cũng không nhìn con gái, sải bước đi ra ngoài, cũng phân phó bảo vệ: “Bảo Nguyên Thủy Thiên Tôn tiễn mẹ.”

“Bá mẫu ngài đi thong thả, cháu nhất định sẽ đối với Quan Nhã tỷ thật tốt, ngài yên tâm. Đúng vậy đúng vậy, Quan Nhã so với ngài thật là kém xa, đáng hận cháu sinh muộn hai mươi năm, chỉ có thể làm con rể ngài... Không muộn? A cái này, ha ha, bá mẫu ngài thật thích nói giỡn...”

Ở cửa biệt thự, Trương Nguyên Thanh ân cần tiễn Phó Tuyết lên xe, trên mặt tràn đầy nụ cười, nhìn không ra mâu thuẫn sâu nặng lẫn nhau một chút nào.

Quan Nhã đứng ở trong đình viện, lạnh lùng nhìn bạn trai hướng mẫu thân hiến ân tình.

Đợi đoàn xe Phó Tuyết rời đi, cô nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn lon ton tới, lặng lẽ nói:

“Mẹ em đẹp không?”

“Lớn tuổi sắc suy, kém xa Quan Nhã tỷ.” Trương Nguyên Thanh tràn đầy dục vọng cầu sinh.

Quan Nhã a một tiếng, lại buồn bã nói:

“Mẹ em nói, địa vị em ở trong lòng anh còn không bằng Phó Thanh Dương, em cảm thấy bà ấy sẽ không nói lung tung.”

Trương Nguyên Thanh lập tức đoán được cái gì, vừa muốn dỗ cô, Quan Nhã cười lạnh một tiếng: “Quả nhiên, anh chột dạ rồi.”

Đệch, mình chán ghét Thám Báo... Hắn thầm nhủ, ho khan một tiếng, nói:

“Cái này kể ra thì dài, Quan Nhã tỷ, chúng ta về nhà trước, anh thong thả nói với em. Ừm, anh lập tức phải vào phó bản rồi, hề hề hề...”

Quan Nhã liếc một cái, thản nhiên nói:

“Từ hôm nay trở đi, chúng ta phải chú ý tránh thai, em đã lập lời thề, trước cuối năm không thể mang thai. Mẹ em tính quan sát trước đến cuối năm, xem biểu hiện kế tiếp ở giai đoạn Thánh Giả của anh.”

Sét đánh giữa trời!

Trương Nguyên Thanh như bị sét đánh, đã từng thể hội sự sảng khoái không chút trói buộc, nào có thể chịu được loại hạn chế này.

“Nòng nọc nhỏ tìm mãi không thấy mẹ, cũng không ra làm sao.” Hắn nghĩ một chút, ghé đến bên tai Quan Nhã, nói nhỏ:

“Quan Nhã tỷ, chúng ta...”

Ầm!

Một tiếng nổ lớn vang lên, kinh động các em gái tai thỏ trong biệt thự, mọi người kinh hoảng lao ra cửa xem xét, thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn nửa chết nửa sống nằm ở trong đài phun nước.

Bức tượng ở đài phun nước sụp xuống.

...

Trên đường tới sân bay, trong xe MPV xa hoa, Phó Tuyết nhìn cảnh vật giật lùi ngoài cửa sổ ngẩn người.

Cô rời khỏi trung tâm quyền lực Phó gia quả thật quá lâu rồi.

Những lời đó Phó Thanh Dương nói, cô chưa bao giờ nghĩ tới, tuy mơ hồ phát hiện Phó gia mấy năm nay đưa tộc nhân tới Thiên Phạt càng ngày càng ít, nhưng Phó gia ở hải ngoại kinh doanh trăm năm, nền móng ở nơi đó.

Đầu tư trong nước cũng phù hợp pháp tắc sinh tồn của nhà tư bản—— trứng vĩnh viễn không đặt hết trong cùng một giỏ.

Nhưng nếu thật sự giống Phó Thanh Dương nói, thông gia với gia tộc Miller tuyệt đối không phải chuyện tốt.

Trong đám cưới này, Phó gia và gia tộc Miller cầm phần lớn, cô cầm “trích phần trăm”, gia tộc tổn thất một Quan Nhã, không quan trọng, nhưng cô chỉ có một đứa con gái.

Tương đương là cô dốc hết toàn bộ, kết quả chỉ lấy phần trăm, hơn nữa hậu hoạn vô cùng.

“Trận chiến tranh đoạt La Bàn Quang Minh...”

Phó Tuyết lẩm bẩm.

Mục tiêu kế tiếp trái lại rõ ràng, thử hội tộc lão cùng điều tra lời tiên đoán của La Bàn Quang Minh.

Dựa theo cách nói của Phó Thanh Dương, nguyên nhân gia tộc chuyển đổi phương châm phát triển là trận chiến tranh đoạt kia, điều tra rõ nội dung cụ thể của lời tiên đoán, liền biết Phó Thanh Dương có lừa dối cô hay không.

Đang nghĩ, trong túi của trợ lý truyền đến tiếng chuông điện thoại di động.

Hết chương 1581.
*Mẹo: Vuốt sang trái hoặc phải để nhảy chương nhanh hơn!
Bình Luận (0)
Comment