Cô ấy thật sự chữa khỏi bệnh tâm thần rồi sao, sao mình cảm giác càng nghiêm trọng hơn, quả thực là ma quỷ... Trương Nguyên Thanh thử mở ra ô vật phẩm, triệu hồi đạo cụ đối kháng bà điên.
Lại phát hiện mình mất đi cảm ứng với ô vật phẩm.
Từ khi trở thành linh cảnh hành giả tới nay, hắn vẫn là lần đầu gặp phải loại tình huống này.
Trong lòng Trương Nguyên Thanh trầm xuống, hắn hoài nghi bệnh của cung chủ càng nghiêm trọng hơn, bà điên chuyện gì cũng làm ra được.
Mặc dù có sinh mệnh nguyên dịch trị liệu thương thế, nhưng hắn cũng không muốn thể nghiệm mùi vị đau mất lương kê (con gà tốt).
“Cung chủ, có chuyện từ từ nói. Thật ra chị mới là người quan trọng nhất trong lòng tôi...” Trương Nguyên Thanh vừa tìm từ, vừa nhớ lại đạo sư dạy bảo, ý đồ trấn an bà điên.
Chỉ Sát cung chủ cầm dao, khoa tay múa chân một phen dưới khố hắn, đột nhiên thở dài một tiếng:
“Chị vẫn không nỡ trách cậu, bỏ đi, tìm một cơ hội giết Quan Nhã cho hả giận đi.”
Vậy chị trái lại thả tôi xuống đã, á, thít chặt hơn rồi... Trương Nguyên Thanh hít vào một ngụm khí lạnh, từng sợi tơ hồng mảnh như sợi tóc thít vào trong da thịt, thấm ra giọt máu.
Hắn thử nói: “Cung chủ, có thể thả tôi xuống trước hay không?”
Nói xong câu này, tơ hồng thít chặt hơn nữa, giọt máu dọc theo tơ hồng không ngừng chảy xuống.
Trương Nguyên Thanh ngoan ngoãn câm miệng.
Lúc này, Chỉ Sát cung chủ thu hồi toàn bộ cảm xúc, đi đến bên cạnh bàn, lấy ra một cái hũ gốm to bằng quả bóng đá, mười thỏi vàng có khắc phù văn hoa cả mắt.
“Chị lấy ra tinh hoa sinh mệnh nguyên dịch còn thừa gửi ở trong hũ gốm, Nhật chi thần lực phong tồn trong vàng, vàng là vật chứa lâm thời chị nhờ một vị luyện khí sư tạo ra, chỉ có thể chứa chúng nó ba ngày, ba ngày sau, vàng sẽ nóng chảy, cậu nhanh chóng hấp thu.” Cung chủ thản nhiên nói.
Tất cả đều chuẩn bị thỏa đáng thay hắn.
Ba ngày đủ rồi, sau khi vào phó bản tu hành Thuần Dương Tẩy Thân Lục, nếu có thể sau khi vào phó bản tăng lên cấp 5, mình hẳn là có thể có sức tự bảo vệ mình, vượt qua điềm báo đại hung mai rùa bói toán... Trong lòng Trương Nguyên Thanh yên lặng tính toán.
“Vì sao nhất định phải tăng lên ở trong phó bản?” Chỉ Sát cung chủ hỏi.
Trương Nguyên Thanh liền mang mai rùa bói toán báo cho đối phương, nói: “Tôi đoán, về sau có thể đều sẽ ghép với linh cảnh hành giả đẳng cấp cao, mà không phải chơi với người cùng cấp.”
Cung chủ dựa vào mép bàn, đầu ngón tay khẽ gõ cằm, “Suy đoán của cậu là đúng.”
Đúng? Mình về sau đều sẽ cùng nhau tổ đội với linh cảnh hành giả đẳng cấp cao? Trương Nguyên Thanh nhíu mày: “Làm sao chị biết?”
“Không nói cho cậu, tên phụ lòng vong ân phụ nghĩa này.” Chỉ Sát cung chủ kéo váy dài, đi về phía ngoài cửa, hừ nói: “Cậu cứ treo ở nơi này đi, sau khi trời tối có thể xuống.”
...
Kinh thành, trong mật thất.
“Cũng đã nói tôi không thích đàn ông ngây thơ nhiệt huyết, Thập thất ca của cậu lại đã chết nhiều năm như vậy.” Victoria đốt một điếu thuốc phụ nữ, ở trong ánh nến xanh lét nuốt mây nhả mù, chậm rãi nói:
“Tươi tắn rực rỡ, đối đãi người khác nhiệt tình, tự đánh giá mình rất cao, suy nghĩ ngây thơ... Nhắm chừng là những thứ này, hắn có thiên phú siêu mạnh, là một vị cường giả làm người ta kính sợ.
Nhưng hắn có chút suy nghĩ rất ngây thơ, nhớ rõ hắn lúc ấy theo đuổi tôi, có một ngày đột nhiên bật ra một câu: Có muốn cùng hắn song kiếm hợp bích, trở thành bạn lữ cứu vớt thế giới, được người ta kính ngưỡng hay không.”
Thập thất ca còn có thời điểm ‘trẩu’ như vậy? Nhưng chính bởi vì ‘trẩu’, cho nên gia nhập tổ chức Tiêu Dao? Linh Quân nhớ lại huynh trưởng ôn hòa trong ấn tượng, cảm thấy có chút diễn.
Ở sau khi kết thúc trao đổi với Nguyên Thủy Thiên Tôn, hắn liền tra bối cảnh tổ chức Tiêu Dao, biết được khẩu hiệu trẻ trâu lại lòe loẹt.
Nay nghe được Victoria nói tới chuyện xưa, càng thêm xác định Thập thất ca chính là Thần Dạ Du trong Ám Ảnh Song Tử.
Bờ môi đỏ mọng của Victoria phun ra khói trắng, “Tôi không thích loại đàn ông này, tôi càng thích gã tồi mới 15 tuổi, đã to gan lớn mật ăn đậu hủ tôi, nói thiếu niên ghép với thiếu phụ, chín con trâu cũng không kéo ra được.”
Vẻ mặt Linh Quân xấu hổ, đổi thành cô gái khác, hắn lúc này đã bắt đầu nói lời tán tỉnh, nhưng hắn đối với Victoria trong lòng có sự xấu hổ, cố nén tình cảm trong lòng, không muốn để đoạn tình cảm không nên có này tro tàn lại cháy.
“Còn không?” Hắn yên lặng nói sang chuyện khác.
Victoria gạt tàn thuốc, “Chẳng qua trải qua cậu nhắc nhở như vậy, tôi ngược lại nhớ ra rồi, hắn trước khi trở về linh cảnh một năm, tựa như từng đánh một trận với đại trưởng lão Xích Nhật Hình Quan, xung đột cực kỳ kịch liệt.”
“Nguyên nhân là gì?” Linh Quân vội hỏi.
“Đây là chỗ thú vị nhất, sau hôm đó, Xích Nhật Hình Quan liền xóa tên Linh Thác khỏi Thái Nhất môn. Nguyên nhân cụ thể, chưa lộ ra với bên ngoài, tôi cũng không biết được.”