Con ngươi Y Xuyên Mỹ, Xà Nữ cùng Bách Nhân Trảm hơi co lại, hoảng hốt né tránh, đồng thời lấy ra toàn bộ đạo cụ phòng ngự trong ô vật phẩm, chống đỡ biển lửa khủng bố này bùng nổ.
Các màn ánh sáng xanh vàng đen phát sáng, lại lần lượt tan vỡ.
Lửa cắn nuốt ba người.
Ba người bọn Y Xuyên Mỹ phát ra tiếng kêu thảm thiết xé tim xé phổi, tựa như người sống bị ném vào lò đốt xác, loại thê lương đó, loại đau đớn đó, từ trong tiếng kêu thể hiện ra hoàn mỹ.
Ba người ở trong biển lửa quay cuồng kêu thảm, vảy bị đốt nứt, máu thịt tan rã, chỉ một cái đối mặt, ba người đã chịu thương tổn đáng sợ.
Làm số ít Thánh Giả có thể đặt tên ngang hàng với Phó Thanh Dương trong quan phương, Khương Cư toàn lực bùng nổ chính là đáng sợ như vậy.
Sau khi đánh ra một quyền này, khí tức của Khương Cư nhanh chóng suy bại.
Cú đấm lửa của hắn không phải kỹ năng, thuần túy là sau khi hỏa linh lực đè ép phun trào, đơn giản thô bạo, không có kỹ xảo, dựa hết vào sức trâu.
Ở lúc Hỏa công tử lấy sức thất phu, một mình cản ba kẻ nghề nghiệp tà ác, Hoàng Thái Cực từ bỏ luyện hóa, chạy tới trước mặt Tiểu Viên và Ngân Dao quận chúa, hắn mang một ống sinh mệnh nguyên dịch cuối cùng ném cho Tiểu Viên.
Tiếp theo nâng chân bước, tường đất nhanh chóng nhô lên, hợp thành một cái ụ đất.
Thi thân của Ngân Dao quận chúa nơi xa, cũng bị ụ đất nho nhỏ bọc lại.
Tham Lam Thần Tướng lạnh nhạt quan sát, cười ha ha nói:
“Điểm mấu chốt đạo đức của lũ hợp pháp các ngươi, thật sự là một nhược điểm trăm lần thử trăm lần linh, mọi việc đều thuận lợi. Ngươi bỏ qua kỹ năng Sơn Thần, tương đương tự phế võ công.”
Hắn lại nhìn ba đồng bạn cả người cháy đen ở nơi xa một lần, cười nói:
“Qua đây đi, đừng bị Khương Cư làm thịt, a, thời khắc săn giết thuộc về chúng ta đến rồi.”
Nói xong, hắn hít sâu một hơi, lồng ngực phập phồng, “Phù” một tiếng, phun ra lượng lớn sương mù dày đặc, như thủy triều dâng trào ra xung quanh, bao phủ phạm vi mấy chục dặm.
“Đánh rât có trật tự, không vội một chút nào, xem ra các ngươi trước khi ra tay đã làm ra kế hoạch.” Hoàng Thái Cực cau mày.
Vội hoặc không vội, là căn cứ hắn phán đoán con bài chưa lật của kẻ địch, kẻ địch càng không vội, càng nguy hiểm.
Đồng đội càng vội, càng không đáng tin cậy.
Sương mù là kỹ năng trung tâm của Vụ Chủ, Tham Lam Thần Tướng nghẹn đến bây giờ mới dùng, nói rõ mọi thứ trước đó đều ở trong dự đoán của đối phương.
“Ô ô.”
Lúc này, tiếng xé gió bén nhọn truyền đến, sương mù dày đặc dinh dính dày nặng kịch liệt run lên, toàn bộ hướng lên trên nhấc lên, lộ ra bóng dáng đám người Tham Lam Thần Tướng.
Nhưng ở một giây sau, càng nhiều sương mù dày đặc người trước ngã xuống, người sau tiến lên ập tới, lấp vào khu vực này.
“Không được, sương mù bao phủ phạm vi quá lớn, thổi không tan được, cần Vũ Sư ra tay.”
Trong miệng Khương Cư ngậm một cái còi màu đen, thừa dịp vừa rồi tầm nhìn rõ ràng, hắn chạy tới hội hợp với Hoàng Thái Cực.
Thổi không tan... Hoàng Thái Cực nhíu mày, trầm giọng hỏi:
“Cậu còn có bao nhiêu liều sinh mệnh nguyên dịch?”
Khương Cư vừa cảnh giác sương mù dày đặc dâng trào xung quanh, vừa nói:
“Hai liều, cậu thì sao?”
“Tôi mang theo ba liều, nhưng đều hết sạch rồi.” Thanh âm Hoàng Thái Cực bình thản: “Hai liều đã cho Nguyên Thủy Thiên Tôn, một liều cho đối tượng ái muội của hắn.
Bọn Y Xuyên Mỹ bị cậu làm bỏng, phục hồi như cũ cần một đoạn thời gian, chúng ta phải bắt lấy cơ hội ngắn ngủi này, nghĩ ra biện pháp, xoay chuyển bại cục, bằng không chúng ta liền nguy hiểm rồi. Ở trong sương mù dày đặc, cậu rất khó đánh lại Tham Lam Thần Tướng.”
Trừ Tham Lam Thần Tướng đến vô ảnh đi vô tung trong sương mù dày đặc, còn có Chưởng Mộng Sứ, Thông Linh Sư hai kẻ phụ trợ mạnh.
Khương Cư nghe mà nhíu mày:
“Ba liều sinh mệnh nguyên dịch tặng người ta hết? Cậu làm người tốt nát quá rồi, tôi sao có thể đánh không lại Tham Lam Thần Tướng? Nghĩ biện pháp cái gì, trực tiếp làm là xong rồi, tôi còn có một chiêu tự bạo chưa dùng.”
“Tự bạo là thủ đoạn ngọc đá cùng vỡ của cậu, đừng tùy tiện lấy ra dùng.” Trong lòng Hoàng Thái Cực nổi lên cảm giác vô lực thật sâu:
“Cậu không thể động não một chút không?”
“... Còn có một biện pháp, Thái Long Thần thằng con cháu nhà rùa kia nếu ra tay, chúng ta có lẽ còn có vài phần thắng.” Khương Cư nói.
Hoàng Thái Cực lắc đầu, “Cậu cũng không phải ngày đầu tiên quen biết hắn.”
Thái Long Thần tính tình âm trầm, ích kỷ, lãnh khốc, không nói tình cảm, một khi phản phúc vô tình như nước.
Loại tính cách này ở trong Thủy Quỷ cũng không hiếm thấy.
Nếu tình huống thuận gió, hắn có lẽ sẽ xuất hiện, thế cục ngược gió thì đừng hy vọng hắn liều mạng.
Trước mắt là ngược gió cực điểm, lúc này quá nửa là nấp ở trong Kiếm Các chờ cơ hội, để hắn cùng Khương Cư làm vật hi sinh, bản thân gã lại tìm cơ hội mà động.