“Nguyên Thủy Thiên Tôn: Chỉ là gom nhân số, về sau có thể đá ra.”
Hắn thuận miệng trấn an Thiên Hạ Quy Hỏa, bình tĩnh mà xem xét, Trương Nguyên Thanh rất thích Anh Gà Đỏ, bởi vì đầu óc đơn giản, kết giao rất nhẹ nhàng.
Lại bởi vì lăn lộn xã đoàn, cực kỳ giảng nghĩa khí.
Nữ Vương cùng Lý Thuần Phong là người của đội tuần tra, lại là giai đoạn Siêu Phàm, phó bản bang phái loại phúc lợi này, không có đạo lý tiện nghi người ngoài, liền hai người bọn họ đi, lại thêm Anh Gà Đỏ, ừm, còn thiếu một người.
Trương Nguyên Thanh ngẫm nghĩ, nhân tuyển cuối cùng cũng đã có —— Quan Nhã!
Trước kia không mời Quan Nhã, là vì hắn muốn dựa vào bang phái làm mở rộng mạng lưới quan hệ của mình, thành viên quan phương không phải lựa chọn số một.
Bây giờ khác rồi, Quan Nhã là bà xã, có thể móc tim móc phổi móc mệnh căn.
Chủ yếu nhất là, một khi kéo Nữ Vương cùng Lý Thuần Phong vào bang phái, trong đội tuần tra chỉ Quan Nhã chưa vào bang phái.
Lấy sự sâu sắc của Thám Báo, không có khả năng không phát hiện được.
So với để Quan Nhã miên man suy nghĩ, không bằng chủ động chút.
Lúc này, xe taxi chậm rãi giảm tốc, dừng ở ven đường, tài xế nói:
“Đến rồi.”
Trương Nguyên Thanh nhìn về phía ngoài cửa sổ, biển hiệu khách sạn Vô Ngân chỉ cách mười mấy mét.
Hắn trả tiền xe, đẩy cửa xuống xe, đi thẳng về phía khách sạn.
---
“Vốn phán quyết cũng đã định ra rồi, nào ngờ Nguyên Thủy Thiên Tôn trước mắt bao người, ở trên tòa giận mắng tổng bộ Ngũ Hành minh, hắn thế mà nói: Lão tử không phục”
“Ngũ Hành minh thành lập hơn hai mươi năm, tựa như tới bây giờ không có ai dám ngỗ nghịch tổng bộ Ngũ Hành minh. Hê hê, các người là không ở đó, biết Nguyên Thủy Thiên Tôn mắng mười lão già kia của tổng bộ Ngũ Hành minh như thế nào không, các huynh đệ nam phái đều cảm thấy đã nghiền.”
“Nghe nói, cuối cùng là bang chủ Xích Hỏa bang đích thân tới hiện thân, công khai ủng hộ Nguyên Thủy Thiên Tôn, lại mắng chửi Thập lão tổng bộ Ngũ Hành minh một trận. Nguyên Thủy Thiên Tôn tiểu tử này, chẳng những không có việc gì, còn danh tiếng lan truyền lớn.”
Vừa vào cửa, hắn liền thấy nhóc mập đứng ở cạnh quầy tiếp tân, mặt mày vui vẻ, nước miếng bay tứ tung.
Tiểu Viên cùng Khấu Bắc Nguyệt tập trung tinh thần nghe, Khấu Bắc Nguyệt thỉnh thoảng phụ họa một câu “Cái đệch”, “Trâu bò”, vẻ mặt đầy phấn chấn.
Tiểu Viên mặt mày nhu hòa, khóe miệng mang theo nụ cười, nghe rất chuyên chú, tựa như sợ bỏ sót chi tiết.
“Ài, cuối cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn được vô tội phóng thích, quá đáng tiếc rồi, tiếc nuối lớn nhất trên đời cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi...” Nhóc mập nghe thấy tiếng nhắc nhở “Hoan nghênh ghé thăm”, quay đầu nhìn về phía cửa chính khách sạn, chuyển đề tài:
“Ừm, cái này không phải tôi nói, là đám Huyễn Thuật Sư nam phái chúng tôi nói.”
Tiểu Viên cùng Khấu Bắc Nguyệt nhìn lại, mắt Tiểu Viên sáng rực lên.
Khấu Bắc Nguyệt thì hoàn toàn vui giận hiện ra nét mặt, trừng mắt nhếch miệng, sải bước chạy vội tới:
“Đậu móa, lão tử cho rằng anh sắp xong đời rồi, ở tòa án giận mắng quan phương Thập lão, còn có minh chủ đi ra chống lưng thay anh, thực con mẹ nó trâu bò. Lần sau có loại cơ hội này, gọi tôi đi cùng.”
Cậu nếu ở đó, minh chủ cũng không bảo vệ được tôi... Trương Nguyên Thanh đưa tay đè lại cái trán Khấu Bắc Nguyệt, đẩy ra một phát, đi thẳng về phía Tiểu Viên.
“Đừng lo lắng, tôi không sao rồi.” Hắn nhìn chằm chằm khuôn mặt xinh đẹp tươi tắn của dì ma pháp.
Tiểu Viên “Ừm” một tiếng, nói: “Di chứng lớn không?”
“Có Khương bang chủ chống lưng thay tôi, dư luận lại ồn ào dữ như vậy, sắp tới là không có nguy hiểm. Chẳng qua Thái trưởng lão kết thù với tôi, về sau chú ý, nhân vật như vậy tựa như rắn độc kiến huyết phong hầu, không ra tay thì thôi, vừa ra tay là lấy mạng.” Trương Nguyên Thanh nói.
Nghe vậy, Tiểu Viên nhíu mày chặt hơn nữa.
Trương Nguyên Thanh nâng tay, mặt ngón tay nhẹ nhàng vuốt phẳng mi tâm của cô, trêu chọc nói:
“Vốn tuổi đã không nhỏ, nhíu mày nữa, liền có nếp nhăn hình chữ Xuyên.”
Tuổi không nhỏ... Tiểu Viên tỏa ra sát khí lườm hắn một cái.
“Khụ khụ khụ! !”
Khấu Bắc Nguyệt chống giẻ lau dùng sức ho khan, nhắc nhở hai người đừng quá phận.
Tiểu Viên vội vàng đanh mặt, phất tay đánh bật tay Trương Nguyên Thanh ra.
“Bọn họ còn nói, nếu quan phương giam cầm Nguyên Thủy Thiên Tôn, dùng anh làm mồi câu, nhất định có thể câu ra rất nhiều Chúa Tể, tổ chức tà ác dùng Chúa Tể đổi đi Nguyên Thủy Thiên Tôn, cực kỳ có lời.” Nhóc mập phối hợp lão đại, ghé lên nói một câu.
Kiên quyết không cho hai người cơ hội mắt đi mày lại.
Trương Nguyên Thanh liếc tên mập mặt tròn một cái, nói:
“Tôi là tới tìm cậu, thương lượng đối phó Ám Dạ Mân Côi cùng Thuần Dương chưởng giáo, đi theo tôi một chuyến.”
Xoay người đi vào chỗ sâu trong khách sạn.
Nhóc mập vừa nghe là việc chính, vội đi theo.
Mười mấy phút sau, thang máy truyền đến tiếng “Đinh”, tiếp theo, Nguyên Thủy Thiên Tôn đi ra.