Cẩu trưởng lão ho khan một tiếng, “Nếu là Linh Thác, tất cả liền chân tướng rõ ràng, tôi sở dĩ bị dẫn đi, trừ cuộc điện thoại kia, còn có chữ viết Trương Thiên Sư lưu lại. Linh Thác là một trong Ám Ảnh Song Tử, hắn nhất định quen thuộc chữ viết của Trương Thiên Sư.”
Nhưng, lúc này đã không ai để ý việc nhỏ này nữa, hoặc là nói, mọi người cũng tán đồng ý kiến này, cảm thấy không cần thiết thảo luận.
Đế Hồng đại trưởng lão giọng điệu lạnh nhạt: “Tan họp đi!”
...
Trong thư phòng lớn của biệt thự vịnh Phó gia.
“Sự tình đã điều tra xong, thủ lĩnh của Ám Dạ Mân Côi là Linh Thác con trai thứ mười bảy của môn chủ Thái Nhất môn, biết cậu lười xem tư liệu, hắn là người tổ chức Tiêu Dao.”
Phó Thanh Dương mặt không biểu cảm kể lại tin tức, hắn kể rất chi tiết rất nghiêm túc.
Nhưng trong miệng cô gái đầu kia điện thoại “Ừ ừ” không ngừng, tràn đầy sự lấy lệ.
“Chị có nghiêm túc nghe tôi nói chuyện không?”
“Thì ra là Linh Thác à, vậy chị hiểu rồi.”
“Chị hiểu cái gì? Những lời đó của Sơn Hà Vĩnh Tồn là có ý tứ gì? Chị hiểu biết đối với Linh Thác, không, thủ lĩnh Ám Dạ Mân Côi bao nhiêu?” Phó Thanh Dương nghe thấy trong điện thoại truyền đến tiếng vang khẽ vuốt ve vải dệt.
“Chuyện Bán Thần ít hỏi, cậu chưa có tư cách biết.” Phó Thanh Huyên đại bộ phận thời điểm đều là tính tình thối này.
Không đợi Phó Thanh Dương nói chuyện, cô vui vẻ nói: “Thật sự là món bảo bối tốt, nó có thể tăng phúc toàn bộ kỹ năng dưới Bán Thần của chị, bao gồm bị động, chiến lực của chị ít nhất tăng lên hai thành.”
Khuôn mặt lạnh lùng của Phó Thanh Dương bắt đầu hung hăng giật giật.
Tựa như thấy vợ cùng người tình trước mặt hắn khoe ân ái.
“Tôi nhiều nhất cho chị chơi vài ngày.”
“Mùa xuân mùa hè mùa thu cùng mùa đông.”
“Phó Thanh Huyên!” Tiền công tử nổi trận lôi đình, rốt cuộc không nhịn được nữa.
“Cậu sau khi tấn thăng Chúa Tể cũng chưa vào phó bản, phó bản cấp 7 cũng không khả năng tiếp xúc đến loại đạo cụ cực phẩm này, ai đưa cho cậu?” Phó Thanh Huyên tò mò nói.
Phó Thanh Dương không để ý tới.
“Là Nguyên Thủy Thiên Tôn à.” Trong giọng nói lạnh nhạt của Phó Thanh Huyên mang theo ý cười, “Chị lúc ở quỷ thành đã nhìn ra. Chậc chậc, cậu tốn bao nhiêu tiền mua từ chỗ hắn, bán gấp đôi cho chị đi.”
“Tặng cho!”
Nữ Nguyên Soái đầu kia điện thoại ngẩn ra một phen, thời gian rất dài chưa nói chuyện.
Sau một hồi, cô nghiêm mặt nói:
“Tình nghĩa của hai cậu thâm hậu hơn chị tưởng tượng, chị nghiên cứu một tuần sau đó trả lại cậu, Nguyên Thủy Thiên Tôn tương lai có thể trở thành phụ tá đắc lực của cậu, có thể phó thác sinh mệnh.”
“Chị đang dạy tôi làm việc?” Tiền công tử kiêu căng như cũ, tắt máy.
Đinh!
Điện thoại di động vang một tiếng.
Màn hình hiện tin là “Phó Thanh Huyên” gửi đến.
Tiền công tử click vào xem, biến sắc hẳn.
“Phó Thanh Huyên: Cái avatar này không tệ.”
Avatar từ người đẹp tóc trắng biến thành ngủ chung giường lớn.
“Phó Thanh Dương: Đổi lại avatar.”
“Phó Thanh Huyên: Cậu đang dạy chị làm việc?”
“Phó Thanh Dương: Áo choàng nhiều hơn một tuần.”
Nguyên Soái yên lặng đổi lại avatar.
Hoàng hôn, Phó Thanh Dương ngồi ở sau bàn, Trương Nguyên Thanh đứng ở trước bàn, ánh mắt hai người nhìn chằm chằm điện thoại di động trên mặt bàn, màn hình biểu hiện người gọi —— Linh Quân!
“... Tình báo tôi tìm hiểu ra chỉ những thứ này, sau lưng việc này đủ loại điểm đáng ngờ, Tôn trưởng lão cũng không quá rõ, Victoria cho rằng, ông ấy là không rõ.” Giọng điệu Linh Quân có chút ủ dột.
Chuyện này đối với hắn mà nói đả kích cực lớn.
“Phó Thanh Dương, kết quả hội nghị thế nào? Cậu có cái gì muốn bổ sung.” Linh Quân hỏi.
“Thứ tôi biết thậm chí không chi tiết bằng cậu.” Phó Thanh Dương giọng điệu lạnh lùng, “Triệu trưởng lão từ chối lộ ra bất cứ tình báo nào, hắn là Chúa Tể đỉnh phong, biết sẽ nhiều hơn so với Tôn trưởng lão, chẳng qua kết hợp tin tức của cậu, tôi cho rằng ông ta cũng chưa chắc biết mọi thứ sau lưng.”
“Tà ác mới là hợp pháp, rất điên cuồng nha. Linh Thác lúc ấy đã chết, những tin tức đảo điên tam quan này là ai nói cho Sơn Hà Vĩnh Tồn?” Trương Nguyên Thanh thấp giọng cảm khái.
“Ý của cậu là ngựa giống ở phía sau màn chủ đạo tất cả cái này?” Linh Quân là người thông minh, lập tức hiểu ý.
“Ai biết được, trước dứt bỏ lão cha ngựa giống đó của anh, để chúng ta làm rõ lại một phen tình hình sự việc.” Hai tay Trương Nguyên Thanh chống lên mặt bàn, nhìn chằm chằm điện thoại di động, nói:
“Sau khi trận chiến tranh đoạt La Bàn Quang Minh kết thúc, Tiêu Dao tứ tử vốn cách chân tướng linh cảnh rất gần từ trong mảnh vỡ trung tâm đạt được dẫn dắt thật lớn, vì thế quyết định làm một việc lớn, rất có thể là hoàn toàn phá giải bí mật linh cảnh.
“Bọn họ biết rõ lần này đi sẽ có nguy hiểm tính mạng, vì thế chuẩn bị trước túi máu cùng người có quan hệ huyết thống, dùng cho sống lại.”
Linh Quân lập tức ngắt lời: “Đợi chút, lợi dụng người có quan hệ huyết thống sống lại, cái này nghe qua chính là việc nhân vật phản diện làm, chẳng lẽ tổ chức Tiêu Dao ở lúc ấy đã điên tập thể?”