Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 1772 - Chương 1772. Cố Nhân Cùng Chuyện Xưa (3)

Chương 1772. Cố nhân cùng chuyện xưa (3)
Chương 1772. Cố nhân cùng chuyện xưa (3)

Trương Nguyên Thanh từ trong đó lấy ra hai tin tức mấu chốt:

Một, Linh Thác không phải ở chết ở trong “hành động” cởi bỏ bí mật linh cảnh, mà là ở sau khi rời khỏi linh cảnh.

Hai, mảnh vỡ trung tâm La Bàn Quang Minh có thể khiến linh cảnh hành giả xuyên qua phó bản, nó có thể là thứ kiểu như chìa khóa.

Hắn có chút thất vọng, tin tức này tất nhiên quan trọng, nhưng chưa đạt tới mong muốn của hắn.

Giọng nói lạnh lùng có nét trẻ con, bất tri bất giác đã có thêm tang thương cùng mơ hồ:

“Thật ra những năm gần đây, tôi thường xuyên nghĩ, hắn có thể đã trở về linh cảnh, nhưng con chó nhỏ nói với tôi, hắn chỉ là rời khỏi, chưa có bất cứ chứng cứ nào chứng minh hắn đã chết. Cậu tên là gì?”

Trương Nguyên Thanh nghe nhập tâm, trong chớp mắt chưa phản ứng lại, hơi do dự, trả lời:

“Trương Nguyên Thanh!”

“Trương Nguyên Thanh...” Con thỏ nhỏ chăm chú nhìn hắn: “Cậu sẽ tìm được hắn, đúng không?”

“Tôi sẽ.” Trương Nguyên Thanh gật gật đầu.

Sau khi cẩn thận tiêu hóa tin tức, hắn bỗng nhiên nhớ tới nội dung đối thoại ghi lại trong chuồng khỉ, lập tức hỏi:

“Tôi tìm hiểu được thứ giam giữ trong khu vườn, liên quan đến bí mật của linh cảnh, ngài có thể nói cho tôi biết không?”

“Đó là một lần thăm dò sai lầm.” Con thỏ nhỏ nhu thuận ngồi xổm, nói:

“Bọn họ đã tiến vào một chỗ di tích, nơi đó phong ấn tà linh đến từ viễn cổ, tôi nghe Tử Chân nói, chúng nó là thú hồn không chịu tiêu vong, tràn ngập oán niệm cùng ác ý, chỉ có thân thể động vật có thể chịu tải chúng nó, vì thế hắn dùng tài liệu mang ra trong di tích, lại gần như táng gia bại sản tự bỏ tiền túi, nhờ người ta chế tạo ra đạo cụ này, mang tôi dung nhập trong đó, luyện thành khí linh.”

“Đợi một chút, cái gì gọi là ‘Mang tôi dung nhập trong đó’, cô không phải khí linh sinh ra từ trong khu vườn?”

“Bản thân tôi chính là một món đạo cụ loại quy tắc, am hiểu phong ấn.”

Trương Nguyên Thanh bừng tỉnh đại ngộ, thầm nhủ khó trách cô ỷ lại Trương Tử Chân như thế, lại không thân cận Tiêu Dao tam tử, thì ra ngay từ đầu đã là đạo cụ của lão ba ma quỷ.

“Thú hồn không chịu tiêu vong là có ý tứ gì?”

“Là vong hồn trong một cuộc chiến tranh thời kì viễn cổ, trận chiến tranh đó cậu hẳn là biết.”

Tôi vì sao sẽ biết? Trương Nguyên Thanh thầm nhủ.

“Trong vong hồn có một ý chí bất khuất bất diệt, nó bồi hồi ở chỗ sâu trong khu vườn, luôn không cam lòng gầm rú: %¥#. Tử Chân nói, câu này là...” Con thỏ nhỏ chăm chú nhìn hắn, “Hiên Viên!”

Trương Nguyên Thanh ngay từ đầu chưa phản ứng lại, vài giây sau thất thanh nói:

“Hoàng đế Hiên Viên? !”

Con thỏ nhỏ chưa đáp lại.

Đệch, thì ra ngôn ngữ như tiếng địa phương Bì Cách thành, là thổ ngữ thời kì thượng cổ? Trong miệng Viễn Cổ Chiến Thần kia hô lớn là Hiên Viên, hoàng đế trong truyền thuyết?

Như vậy xem ra, đạo chấp niệm Viễn Cổ Chiến Thần kia trong vườn bách thú, thân phận là... Trong đầu Trương Nguyên Thanh hiện lên một vị thần thoại kiêm nhân vật lịch sử đại danh đỉnh đỉnh.

Kế sau Oa Hoàng, lại có hai vị nhân vật truyền thuyết được chứng thật là linh cảnh hành giả —— Hoàng Đế cùng Xi Vưu.

Quay đầu ngẫm lại, miêu tả kỹ năng của Viễn Cổ Chiến Thần, có chút giống với Xi Vưu trong truyền thuyết, đặc biệt là Vụ Chủ. Trong truyền thuyết, Xi Vưu bị Hoàng Đế phân thây bêu đầu, tương xứng với đạo ý chí hóa thân bất khuất kia mình thấy. Thì ra Xi Vưu là Viễn Cổ Chiến Thần, không, không đúng, đó chỉ là oán niệm sau khi chết hóa thành, bản thể không biết khủng bố bao nhiêu.

Cho nên trận chiến tranh này, chính là trận chiến Trục Lộc? Mình nhớ rõ học giả lịch sử đến nay cũng chưa tìm được vị trí xảy ra trận chiến Trục Lộc, có thể sẽ không là bị nhét vào tu di giới tử dặm đi. Hoặc là, bản thân nó chính là xảy ra ở trong tu di giới tử?

Chợt nghe thấy bí ẩn, suy nghĩ của Trương Nguyên Thanh như là nổ tung.

Lúc này, con thỏ nhỏ kia giọng trẻ con lanh lảnh nói:

“Trở về đi, đêm nay gặp mặt tôi sẽ không lộ ra trước bất kỳ ai, bao gồm Tiểu Cẩu. Nếu cậu tìm được Trương Tử Chân, bảo hắn lăn trở về gặp tôi.”

Nói xong, con thỏ xoay người muốn nhảy đi.

“Đợi một chút!” Trương Nguyên Thanh làm ra động tác giữ lại kinh điển “Tử Vi chờ một chút”*.

* 1 cảnh khi Phúc An Khang giữ lại Tử Vi cách cách trong phim Hoàn Châu Cách Cách

Con thỏ nhỏ dừng lại, quay đầu chăm chú nhìn: “Còn có chuyện gì?”

“Tôi muốn biết một người khác của Ám Ảnh Song Tử là ai?” Trương Nguyên Thanh nói.

Tam tử đã biết là Trương Thiên Sư, Sở Thượng cùng Linh Thác, một vị cuối cùng thân phận cực kỳ thần bí, nghe nói, người ngoài chưa bao giờ thấy diện mạo thật sự của người này.

Người ngoài không biết, nhưng khí linh của vườn bách thú nhất định biết.

Trương Thiên Sư và Sở Thượng đã trở về linh cảnh, Linh Thác trở thành kẻ sa ngã, vị thành viên cuối cùng kia kết cục lại là như thế nào?

Là giống với hai người trước trở về linh cảnh, hay là giống với Linh Thác trở thành kẻ sa ngã.

Hết chương 1772.
*Mẹo: Vuốt sang trái hoặc phải để nhảy chương nhanh hơn!
Bình Luận (0)
Comment