Trương Nguyên Thanh đi đến bên cạnh váy đỏ, nắm cánh tay mảnh khảnh kéo cô đến một bên, “Chị xem chị, hạt cà phê thật tốt, thủy tẩy côi hạ đó, đàn bà phá của!”
Chỉ Sát cung chủ tóm ngược lại cánh tay hắn, đôi mắt dưới mặt nạ dập dờn như sóng nhìn chằm chằm hắn, giọng điệu vội vàng:
“Cậu đã tìm hiểu được tình báo gì? Nói mau!”
Trương Nguyên Thanh không chút hoang mang giãy thoát, “Có chút khát, làm cho tôi ly cà phê đi, a đúng rồi...”
Hắn nhéo nhéo cái cằm đường nét mềm mại mượt mà của cung chủ, “Tôi chán ghét cafe tinh khiết, Vanilla Latte*, 7 phần đường.”
* loại cà phê có sự hòa quyện giữa vani cùng với cà phê sữa và Espresso
Bây giờ đến lượt hắn nắm giữ chủ động.
Chỉ Sát cung chủ bình tĩnh nhìn hắn một cái, hít sâu một hơi, bình tĩnh lại, “Ừm” một tiếng.
“Chị nên trả lời: Vâng, trai bao đại nhân!” Trương Nguyên Thanh sửa đúng.
“Chị có phải nể mặt cậu quá hay không?”
“Vậy tôi đi?”
“Mời ngài vào ngồi, trai bao đại nhân.”
“Ngoan!”
Vanilla Latte rất nhanh đã làm xong, Chỉ Sát cung chủ bưng cà phê, đánh vòng eo nhỏ, váy dài bay bay, đặt bộ mông đầy đặn mượt mà ở trên đùi Trương Nguyên Thanh.
Đã điều chỉnh tốt tâm tính, cô cười tủm tỉm nói:
“Trai bao đại nhân, cần chị đút cho cậu hay không?”
Trương Nguyên Thanh phát hiện dưới váy đỏ chui ra dây nhỏ mấp máy, trói chặt cẳng chân mình, nhất thời vẻ mặt hơi cứng đờ.
Cô gái này tâm lý trả thù thật mạnh, không biết đùa.
“Cung chủ tỷ tỷ, vừa rồi là nói giỡn, chúng ta nói chính sự đi.”
Hắn chỉ chỉ chỗ ngồi đối diện.
Chỉ Sát cung chủ nhếch lên bờ môi đỏ mọng, nụ cười yêu dã quyến rũ, thanh âm cũng mềm mại đáng yêu tận xương, giống như Ðát Kỷ dụ hoặc Trụ Vương, “Đàn ông có quyền thế, phải học được như thế nào ôm nữ nhân ở trên ngai báu quyền lực, cũng phải học được nhấm nháp rượu ngon như thế nào, bởi vì chúng nó là thứ cụ thể hóa của quyền lực.”
“Được rồi.” Trương Nguyên Thanh uống một ngụm cà phê ngọt lịm, không kiên trì bảo cô về chỗ ngồi của mình, vào thẳng chủ đề:
“Tôi đã gặp Vô Ngân đại sư, hắn thừa nhận thân phận Ám Ảnh Song Tử của mình, nói với tôi chuyện cũ năm đó.”
Lập tức mang những việc kia đại sư nói cho biết, thuật lại chi tiết cho cô.
Chỉ Sát cung chủ đeo mặt nạ, không nhìn thấy vẻ mặt, nhưng ánh mắt cô khi thì sắc bén, khi thì trầm ngâm, sau khi nghe được năm đó Tiêu Dao tứ tử đều lưu lại phân thân, ánh mắt cô nở rộ ra thần thái khó có thể miêu tả, lóe ra mừng như điên, kích động.
Chờ Trương Nguyên Thanh nói xong, Chỉ Sát cung chủ chậm rãi bình tĩnh lại, nhẹ nhàng nói:
“Nhưng chị không biết phụ thân giao phân thân cho ai.”
Cô gối đầu lên bả vai Trương Nguyên Thanh, “Có lẽ cho mẹ chị, nhưng bà ấy cũng trở về linh cảnh rồi. Cậu biết đó, linh cảnh hành giả một khi tử vong, tất cả mọi vật trong ô vật phẩm đều sẽ trở về linh cảnh.”
Trương Nguyên Thanh từ trong giọng nói của cô nghe ra bi thương cùng bàng hoàng.
Thứ trở về linh cảnh, còn có thể tìm về sao?
Trong phó bản nguy cơ trùng trùng, phân thân không có ý thức máu thịt có thể sống sót ở trong phó bản?
Đáp án là phủ định.
“Nhưng có cái niệm tưởng là chuyện tốt.” Cô thở dài một tiếng.
“Chị biết mẹ tôi mang theo phân thân của Trương Tử Chân không?” Trương Nguyên Thanh nói sang chuyện khác.
Chỉ Sát cung chủ rúc vào trong lòng hắn, lắc lắc đầu.
Cũng đúng, nếu cô biết Trần Thục mang theo phân thân của Trương Tử Chân, vừa rồi phản ứng sẽ không khoa trương như vậy. Trần Thục chưa nói cho cô, trái lại cũng dễ hiểu... Trương Nguyên Thanh nắm thật chặt cánh tay, ôm thân thể mềm mại nhuyễn ngọc ôn hương này vào trong lòng.
Trần Thục là người phụ nữ có tâm cơ có thủ đoạn, bà cũng cần cân nhắc Chỉ Sát cung chủ ở lại bản thổ có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn hay không, do đó tiết lộ phân thân của chồng chuyện này.
Đây là bí mật lớn nhất của bà.
Trương Nguyên Thanh quá hiểu biết mẹ của mình rồi, tâm tư thâm trầm, ai cũng không tin, đối với ai cũng giấu, bề ngoài lạnh lùng, trong lòng bất thường cực đoan
Lúc này, Chỉ Sát cung chủ bỗng nhiên nói:
“Chị lo lắng một sự kiện.”
“Cái gì?” Trương Nguyên Thanh hỏi.
Chỉ Sát cung chủ thẳng lưng, nhìn hắn, “Nếu cậu là thủ lĩnh của Ám Dạ Mân Côi, sau khi Trương Tử Chân chết, cậu vì đạt được mảnh vỡ của La Bàn Quang Minh, cậu sẽ làm như thế nào?”
Trương Nguyên Thanh trầm ngâm vài giây, nói: “Tôi sẽ không để ý tất cả điều tra người nhà của Trương Tử Chân, người thân bạn bè của hắn cũng không buông tha.”
“Nhưng Linh Thác không biết bối cảnh gia đình của Trương Tử Chân.” Cung chủ nói.
“Nhưng tôi và Trương Tử Chân là anh em, tôi biết giới bạn bè của hắn, tôi sẽ thử xuất phát từ trên người những bạn bè quan hệ tốt với hắn, ví dụ như, ví dụ như...” Trương Nguyên Thanh hít thở gấp gáp:
“Cẩu trưởng lão được ủy thác vườn bách thú.”
Chỉ Sát cung chủ nhẹ nhàng nắm tay hắn, dịu dàng nói: “Còn không?”