Trong bàn tay mềm truyền đến ấm áp khiến nội tâm lạnh lẽo của Trương Nguyên Thanh đạt được một chút nhiệt độ, thanh âm của cô dịu dàng như người mẹ lẩm bẩm, xoa dịu cảm xúc của hắn.
Trương Nguyên Thanh hít sâu một hơi:
“Trương Tử Chân là Thần Dạ Du, nếu hắn có con nối dõi, lại vừa mới trở thành linh cảnh hành giả, vậy khẳng định là Thần Dạ Du, tôi sẽ chú ý chặt chẽ Thần Dạ Du quần thể này.”
“Gần mười lăm năm nay, có Thần Dạ Du đặc biệt nghịch thiên hay không?”
“Có, Ma Quân.”
“Kết cục của Ma Quân như thế nào?”
“...”
Trương Nguyên Thanh nói không ra lời, sắc mặt hắn trở nên tái nhợt.
Ma Quân cùng Phán Quan Mắt Quỷ đồng quy vu tận chuyện này, có tin tức cấp bậc sâu hơn, cái này Trương Nguyên Thanh sớm biết được.
Lúc đó Ma Quân nửa bước chí cao, lại có thần khí khắc chế Chén Thánh Đọa Lạc, sao có khả năng đồng quy vu tận với Phán Quan Mắt Quỷ?
Trương Nguyên Thanh đã biết, trong người tham dự việc này, có vị nhân vật thần bí kia đầu tư Ma Quân, bây giờ nghĩ đến, thủ lĩnh Ám Dạ Mân Côi rất có thể cũng ở trong đó.
Cho nên Ma Quân là chết ở trong ván cờ cấp cao có Bán Thần tham dự?
Khớp rồi, mình trước đó đã rất kỳ quái, Ma Quân là Thần Dạ Du nửa bước chí cao, trình độ Quan Tinh Thuật đỉnh cấp, đã có sự chuẩn bị chi tiết, sao nói chết là chết. Nhưng nếu đối thủ là thủ lĩnh của Ám Dạ Mân Côi, liền hợp tình hợp lý.
Vị Bán Thần này là chủ tu Thái Âm.
Ma Quân rất có thể chết ở trong bố cục của Linh Thác, đáng tiếc hắn không phải người Linh Thác muốn tìm, sau Ma Quân, Thần Dạ Du xuất sắc nhất chính là mình, mà mình thường xuyên ra vào vườn bách thú, mình cùng đoàn đội của Vô Ngân đại sư lui tới chặt chẽ
“Nguyên Thủy cậu bị theo dõi rồi, rất có thể đã đặt mình trong ván cờ.” Cung chủ nhẹ nhàng nói.
Trương Nguyên Thanh nhịn không được ôm chặt cung chủ, thế giới là lạnh lẽo như thế, chỉ có thân thể nóng hầm hập mới có thể cho hắn ấm áp.
“Yên tâm.” Chỉ Sát cung chủ nâng mặt hắn, mím môi, nói: “Năng lượng của cậu vượt quá tưởng tượng của chính cậu, ít nhất cậu không phải một mình chiến đấu, nhưng điều cậu bây giờ phải làm là mau chóng tăng lên thực lực.”
Nhưng tôi không uống Red Bull... Trương Nguyên Thanh mua vui trong khổ, nghĩ.
Chỉ Sát cung chủ cười tủm tỉm nói:
“Cho nên cai phụ nữ đi, lập tức chia tay với Quan Nhã, phụ nữ sẽ chỉ ảnh hưởng tốc độ thăng cấp của cậu, nếu cậu không tiện mở miệng, chị thay cậu nói với Quan Nhã.”
Được lắm, ở chỗ này chờ tôi à... Trương Nguyên Thanh tức giận nói: “Không có tâm tình nói nhảm với chị.”
“Vậy không nói nữa, cậu ôm chị một cái.” Cô dịu dàng nói.
Quán cà phê đèn đuốc sáng trưng, ngoài phố màn đêm nặng nề, cửa sổ sát đất bóng loáng như gương chiếu ra bóng dáng hai người ôm nhau, váy đỏ như lửa, duy mỹ mà an tường.
...
“Đạo sư, tôi muốn sám hối, tôi là cặn bã, tôi không xứng với Quan Nhã tỷ.”
Sáng sớm hôm sau, sân thượng biệt thự nhà nghèo, Trương Nguyên Thanh cầm điện thoại di động khe khẽ nói nhỏ.
“Có phải lên giường với cô gái nào rồi hay không?” Trong thanh âm của Linh Quân lộ ra sự lười nhác, tựa như còn chưa rời giường.
“Cái đó thì không phải, năng lực ngự hạ (cai quản bên dưới) của tôi vẫn là rất mạnh.” Trương Nguyên Thanh thở dài, thành khẩn cảnh tỉnh: “Nhưng tôi quả thật đã động lòng đối với cô gái khác.”
“Là cô gái nào thế?”
“Không phải một, là hai người.”
“Tiểu tử cậu...” Đầu kia điện thoại Linh Quân hít ngụm khí lạnh, “Cậu đợi một lát nha, tôi mặc quần áo, trên giường có người, không tiện nói chuyện.”
Đại khái ba phút sau, tiếng của Linh Quân xuyên thấu qua loa truyền đến:
“Tôi ở WC, đã dùng đạo cụ cách âm, chậc chậc, cậu không giống với tôi, tôi là lãng tử, theo đuổi là ‘Không cần thiên trường địa cửu’, chỉ cần ‘Từng có được’, các cô nương từng với tôi cũng là nghĩ như vậy, cho nên tôi có thể xuyên qua vạn bụi hoa không dính một chiếc lá, chưa bao giờ cô phụ ai.”
“Anh chính là tìm bạn tình ngắn hạn mà.”
“Thô bỉ!” Linh Quân phun hắn một câu, tiếp tục nói: “Tiểu tử cậu nếu động lòng đối với cô nương nào, vậy thì không chia tay được, nhưng cậu cũng không thể mở hậu cung nha, cậu lại không phải Bán Thần, cậu dựa vào cái gì mở hậu cung.”
—— Trước mắt ở bên ngoài mở hậu cung thu nhiều thê thiếp, đều là linh cảnh hành giả đời thứ nhất, nhân vật cấp Bán Thần.
“Đừng nói nhảm nữa, tôi có chút mê mang rồi.” Trương Nguyên Thanh nói.
“Sinh viên vô dụng.” Linh Quân cười khẩy một tiếng: “Đơn giản là chọn một người yêu nhất thôi.”
“Tôi đều yêu cả.”
“Đều yêu chính là ai cũng không yêu.”
“Này này này, tôi gọi cho anh không phải để anh đến nói nhảm.”
“Vậy cậu nói xem, cậu yêu các cô ấy cái gì?”
“Quan Nhã mặt đẹp, dáng ngon, có kiến thức cùng tầm mắt của thiên kim nhà giàu, nhưng không có bệnh công chúa của thiên kim nhà giàu, ở với cô ấy tôi luôn rất vui vẻ rất thả lỏng, mặc kệ tôi làm cái gì, cô ấy đều sẽ ủng hộ tôi.”