Trương Nguyên Thanh chấn động: Mẹ, ngài uống say rồi, toàn nói luyên thuyên, ngài còn nhớ mẹ của Quan Nhã là ai không?
Phó Tuyết ấm ức nói, con đừng ngắt lời, dì còn chưa nói xong đâu, ngay cả bạn bè cũng bắt nạt dì, vừa nghe dì muốn vay tiền, cô ta thế mà đề xuất đòi một nửa cổ phần, còn đòi đúng lý hợp tình, nói cái gì đây là thứ cô ấy nên có được. Dì cãi cọ với cô ấy hồi lâu, cô ấy mới đáp ứng chỉ lấy một thành cổ phần. Đúng rồi, cô ấy còn mắng con không ra làm sao.
Trương Nguyên Thanh giận dữ, nói người bạn đó của dì là ai, dì mang địa chỉ người đó nói cho con biết, cam đoan đánh người đó ngay cả mẹ cũng không nhận ra.
Phó Tuyết khoát tay, nói mặc kệ cô ta, may mắn con là có lòng hiếu thảo, biết thông cảm dì không dễ dàng gì. Đến, con, chúng ta uống một ly.
Rượu qua ba tuần, Phó Tuyết ghé vào trong lòng Trương Nguyên Thanh nức nở khóc.
Trương Nguyên Thanh đang muốn gọi em gái tai thỏ đưa con ma men nữ này về phòng, điện thoại di động vang “Ting”.
Là Ryo Asano gửi tin nhắn tới.
Như thế nào miễn lực lượng khế ước? Tôi nếu có biện pháp này, tôi còn cần đội mũ công tác* thân thiết cùng Quan Nhã tỷ? Trong lòng Trương Nguyên Thanh nói thầm.
* bao cao su
“Ting!”
Rất nhanh tin nhắn thứ hai đã đến.
Trương Nguyên Thanh một tay nâng Phó Tuyết say không còn biết gì, một tay cầm điện thoại di động, nhíu mày: “Một lần là đủ? Ryo Asano đã gặp chuyện gì?”
Trương Nguyên Thanh nhập tin nhắn, “Đã xảy ra chuyện gì, có thể lộ ra...”
Ngón tay gõ chữ khựng lại một chút, hắn thầm nhủ mình thế mà cũng thực sự uống nhiều rồi, Ryo Asano đã chưa nói ra từ đầu đến cuối sự việc, nói rõ cô không thể tiết lộ.
Xóa văn tự, một lần nữa soạn: “Vội không!”
Ryo Asano trả lời trong nháy mắt: “Rất vội, cực kỳ vội, cấp tốc. Nguyên Thủy-kun, tôi là lén chạy ra, thời gian không nhiều, về chậm sợ bị hoài nghi.”
Lông mày Trương Nguyên Thanh từng chút một nhíu lại, nhìn mẹ vợ trong lòng một cái, gọi tới em gái tai thỏ hầu hạ bên cạnh bàn, nói:
“Đưa bà ấy về phòng.”
Phó Tuyết ngẩng khuôn mặt ửng đỏ, ánh mắt mê ly nhìn hắn, cười ha ha nói: “Không, không cần cô ấy, con đưa dì trở về phòng.”
Trương Nguyên Thanh lạnh lùng nhìn cô vài giây, bỗng nhiên bổ một phát đao tay vào động mạch cổ của cô.
Phó Tuyết “Hự” một tiếng, ngất đi.
Trương Nguyên Thanh ném cô cho em gái tai thỏ, mặt không biểu cảm nói: “Đưa cô ấy trở về phòng.”
Thật là, Quan Nhã sao lại dính vào người mẹ phong lưu như vậy, hừ, cô còn muốn làm Lý Long Cơ à... Hắn nhìn theo em gái tai thỏ đỡ Phó Tuyết hôn mê rời khỏi, thu hồi ánh mắt, chuyển dời tâm tư đến trên chuyện Ryo Asano.
Yêu cầu của Ryo Asano, đối với người ngoài mà nói gần như không thể hoàn thành, nhưng đối với Trương Nguyên Thanh mà nói, tạm thời miễn lực lượng khế ước là chuyện rất đơn giản, chỉ cần có Da Người Hoàn Mỹ là được.
Vấn đề không ở chỗ độ khó của sự kiện, mà ở chỗ hắn cho mượn đạo cụ hay không.
Da Người Hoàn Mỹ không phải đạo cụ bình thường, nó là đạo cụ nhân quả, giá trị cao hơn loại quy tắc.
Trên đời này, người có thể khiến hắn cam tâm tình nguyện cho mượn Da Người Hoàn Mỹ có thể đếm được trên đầu ngón tay, Ryo Asano không ở hàng ngũ này.
Nhưng Ryo Asano tựa như gặp chuyện khẩn cấp, thân là thành viên bang phái, không thể ngồi xem mặc kệ, lúc trước kéo em gái học sinh Nhật Bản vào bang phái, trừ mở rộng con đường, còn bởi vì nhìn ra cô bé này tâm tính tương đối thuần lương.
Phương diện nhân phẩm Ryo Asano vẫn là đáng tin.
“Để Quan Tinh Thuật đến quyết định đi.”
Trương Nguyên Thanh búng vang ngón tay một cái, Tinh Độn đến ban công ngoài phòng ngủ của Phó Thanh Dương, lấy ra Đại La Tinh Bàn, mở Tinh Mâu.
Hai ba phút sau, hắn tắt ánh sao trong mắt, mang Da Người Hoàn Mỹ từ ô vật phẩm lấy ra, cất vào kho hàng bang phái.
“Cô xin sử dụng món đạo cụ da người kia trong kho hàng bang phái, sau đó hướng Kobe Ichiro mượn gương Yata, dùng gương chế tạo phân thân khoác da người, thay cô gánh vác trả giá vi phạm lời thề.” Trương Nguyên Thanh gửi tin nhắn.
Ginza, Đại Sơn Ốc.
Ryo Asano cầm điện thoại di động, bước nhỏ đi ở hành lang dài phục cổ, trong tay nhắm chặt điện thoại di động.
Cô rời khỏi thời gian tương đối rồi, trở về quá muộn dễ bị phát giác không thích hợp, tuy sau khi ký kết khế ước, các vị khách Thiên Phạt hẳn là yên tâm.
—— Thiên Phạt rất rõ thực lực cùng nội tình của Thiên Hạc tổ, biết bọn họ không có khả năng có thủ đoạn tiêu trừ khế ước.
“Ting!”
Lúc này, điện thoại di động vang một lần, Ryo Asano nhanh chóng mở khóa màn hình, nhìn lướt qua tin nhắn của Nguyên Thủy-kun, sau đó xóa ghi chép nói chuyện phiếm, như trút được gánh nặng thu điện thoại di động vào túi mặt trong kimônô.
Làm xong tất cả cái này, cô vừa lúc trở lại cửa Đại Sơn Ốc.