“Ài, Diệu trưởng lão đa mưu túc trí nha, biết tôi cùng Linh Quân còn có cô giao tình thâm hậu, cho dù ông ấy không giúp tôi, tôi cũng không có cách nào ghi hận.” Trương Nguyên Thanh nhún nhún vai.
Diệu Đằng Nhi nhìn hắn vài lần, lại cười lên.
“Đằng Nhi, em đi vào trước, anh nói chuyện với Nguyên Thủy một chút.” Linh Quân bên cạnh ho khan một tiếng, thúc giục em gái họ mau đi vào, đừng dây dưa với Nguyên Thủy Thiên Tôn nữa.
Diệu Đằng Nhi khẽ gật đầu, gót sen uyển chuyển xuyên qua đình viện, đi về phía biệt thự.
“5 giây!” Linh Quân lặng lẽ nói.
“Cái gì 5 giây?” Trương Nguyên Thanh ném tới ánh mắt nghi hoặc.
“Cậu nắm tay Đằng Nhi 5 giây, Đằng Nhi rất chán ghét có tiếp xúc thân thể với người khác phái, bao gồm bắt tay, nhưng nó chẳng những ôm cậu, còn cho cái tay chân giò muối của cậu cầm tay nó.”
“Chỉ là ôm hờ mà thôi, tôi cũng chưa đo ra tấm lòng của em gái anh.”
“Này này, cậu miệng ba hoa em gái tôi nữa, tôi trở mặt nha.” Linh Quân thở dài, “Chẳng qua Đằng Nhi chính là thích cậu loại hình này, có thiên phú, không đứng đắn, EQ cao, biết lấy lòng người ta. Đáng tiếc cậu đã có Quan Nhã, bằng không gửi gắm Đằng Nhi cho cậu, tôi là rất hài lòng.”
“Thôi đi, Phó Thanh Dương sẽ cho chúng ta mỗi người một chiêu Kỹ Gần Như Đạo.”
“Điều cậu lo lắng thế mà lại là Phó Thanh Dương sẽ cho chúng ta mỗi người một kiếm, mà không phải Quan Nhã đau lòng khổ sở? Cậu càng để ý cảm nhận của Phó Thanh Dương hơn phải không.”
“Đừng có đột nhiên trở nên hủ, nên đi vào rồi.” Một tay Trương Nguyên Thanh đẩy hắn vào đình viện.
...
Tám giờ tối, các vị khách được mời tới lục tục đến biệt thự vịnh Phó gia.
Địa điểm yến hội ở tòa nhà phụ bên trái, nơi đó có đại sảnh chuyên môn dùng để tổ chức yến hội, diện tích chừng hơn 500 mét vuông, trải thảm thật dày, trần nhà treo tầng tầng lớp lớp đèn thủy tinh như hoa sen cửu phẩm.
Bàn dài phủ khăn ăn màu trắng bày ngay ngắn có trật tự, đồ ăn trên bàn đều là món ăn đỉnh cấp.
Em gái tai thỏ dẫn nữ nhân viên phục vụ xen kẽ ở giữa đám người, mang đến càng nhiều món ngon cùng rượu, trung ương bữa tiệc có một chiếc đàn dương cầm sơn sáng bóng, Diệu Đằng Nhi thanh lệ tuyệt luân như hoa lan cúi đầu đánh đàn, ngón tay trắng nõn xinh đẹp linh hoạt lướt đi ở trên phím đen trắng.
Phó Thanh Dương thân là chủ nhân, mặc âu phục trắng như tuyết, tóc đuôi ngựa ngắn, khuôn mặt anh tuấn như tạc tượng cao ngạo lạnh lùng như cũ.
Hắn dẫn theo cấp dưới tâm phúc Nguyên Thủy Thiên Tôn, lần lượt từng cùng tinh anh quan phương nói chuyện với nhau, cụng ly, nghiễm nhiên là hai kẻ trung tâm nhất của tiệc tối.
Rượu qua ba tuần, không khí càng lúc càng nhiệt liệt, Hoàng Thái Cực cũng dẫn theo Nguyên Thủy Thiên Tôn lượn một vòng, không hề kháng cự hắn gọi mình nghĩa phụ.
Trương Nguyên Thanh đã biết nhiệm vụ lão đại giao cho mình hoàn thành rồi, Hoàng công tử sẽ cho vay tiền.
Thật ra bữa tiệc lần này, phần lớn là ở chỗ Hoàng Thái Cực, hắn là CEO tập đoàn xây dựng của chính phủ, gặp đúng dịp năm nay ngành bất động sản uể oải, tập đoàn giảm bớt đầu tư tài chính ở ngành bất động sản, cho nên tiền mặt có cả đống lớn.
Thu phục Hoàng Thái Cực, chẳng khác nào thu phục 80% tài chính thiếu thốn.
Nhưng Phó Thanh Dương nói, Hoàng Thái Cực người này a, cứng ngắc nghiêm túc, làm ăn chỉ để ý việc công, mặt mũi Tiền công tử ở chỗ Hoàng Thái Cực cũng không hữu dụng lắm.
Còn may mà có Nguyên Thủy Thiên Tôn tên nghĩa tử này ra trận.
Trương Nguyên Thanh kính xong hai vòng liền không uống nữa, hắn không biết uống rượu, rượu đắt đỏ nữa vào miệng hắn cũng là lãng phí, hắn càng thích Coca ướp lạnh hơn, nhưng Phó Thanh Dương nói, trường hợp nghiêm túc thì phải có bộ dạng của trường hợp nghiêm túc, trên tiệc tối không có chỗ dung thân cho Coca.
Bây giờ, hắn ngồi ở vị trí gần ban công, hóng gió mát hiu hiu của buổi tối, bình tĩnh quan sát các quý ngài và các quý cô nói cười.
Hắn đang chờ đợi cơ hội.
Linh Quân “bệnh cũ tái phát”, lại bắt đầu tán gái toàn trường, ở giữa đám phụ nữ lớn tiếng cười nói, trái tán một em phải tán một em, không rảnh quan tâm em gái họ của mình.
Tầm mắt của đại bộ phận mọi người đều ở trên thân Phó Thanh Dương, Hoàng Thái Cực... mấy vị nhân vật ngôi sao, người quan tâm Diệu Đằng Nhi không nhiều.
Theo lý thuyết, lấy dung mạo, dáng người, gia thế của Diệu Đằng Nhi, cũng là một trong những nhân vật ngôi sao, nhưng cô và Âm Cơ giống nhau, còn chưa quên tình lang ngày xưa, bởi vậy ở trong trường hợp xã giao giữ mình trong sạch, không cho bất luận gã đàn ông chất lượng cao nào cơ hội.
Lâu ngày liền không dính đến nữa, dù sao mọi người đều là nhân vật có uy tín danh dự, cóc ba chân không dễ tìm, phụ nữ hai chân chỗ nào cũng có, cần gì tự tìm sự mất mặt ở trên người cô?
Lúc này, Phó Thanh Dương nhất thời “vô ý”, ngực bị bắn tung tóe vài giọt rượu vang, lập tức lấy thay quần áo làm lý do dời bữa tiệc.