Chờ cô ấy xấp xỉ tương đối rồi, cậu đột nhiên làm một phát hồi mã thương, cô ấy sẽ cảm giác hết sức bất ngờ, lúc này hướng cô ấy đưa ra một ít yêu cầu quá phận, thường thường đều có thể thành công.
Cho nên Trương Nguyên Thanh tính nửa đường giết về, hướng Tiểu Viên đề cập yêu cầu quá phận một chút, ví dụ như làm chó liếm của cô.
“Ài, đạo sư dạy hư mình rồi.”
Trong tiếng thở dài, Trương Nguyên Thanh búng ngón tay, hóa thành ánh sao biến mất.
Quầy lễ tân, Triệu Hân Đồng cúi đầu chơi điện thoại di động, đầu ngón tay tinh tế trắng nõn bay múa ở trên màn hình:
“Nguyên Thủy Thiên Tôn vừa rồi từng tới khách sạn, hắn không có việc gì, cũng chưa bị thương, mọi người không cần lo lắng.”
Khách sạn làm ăn bình thường, mỗi ngày khách đều không ở kín phòng, Triệu Hân Đồng ở nơi này đứng một ngày, khách sạn chỉ nghênh đón ba đợt khách, cho nên cô có cả đống thời gian chơi điện thoại di động.
Các đồng bạn trong group cực kỳ chú ý chuyện này, tuy Tiểu Viên đã báo cho bọn họ, Nguyên Thủy Thiên Tôn bình yên vô sự quay về Tùng Hải, nhưng tình hình cụ thể cũng chưa nói gì.
—— Bản thân Tiểu Viên cũng không rõ.
“Dì Phương: Không có việc gì là tốt rồi, Nguyên Thủy Thiên Tôn lần này giúp một việc lớn, chúng ta nên tìm cơ hội cảm tạ một phen, mọi người rút thời gian đi khách sạn một chuyến?”
“Bá Vương Biệt Cơ: Các ngài à, loại nam nhân cường đại này đối với tỷ có sức hấp dẫn trí mạng.”
“Điềm Tâm Hồng Ma: @ Bá Vương Biệt Cơ, chúng ta là muốn cảm tạ Nguyên Thủy Thiên Tôn, không phải trừng phạt hắn, ngươi cút qua một bên.”
“Triệu Hân Đồng: @ dì Phương, hắn sắp tới sẽ không ra ngoài hoạt động, về sau đi.”
“Dì Phương: Ai bị Chúa Tể nhằm vào, đều sẽ lựa chọn thu mình.”
Dì Phương bày tỏ lý giải.
“Triệu Hân Đồng: Mặt khác lại thông báo mọi người một sự kiện, nguyên nhân sự kiện lần này là tổ chức tà ác muốn lợi dụng tôi câu ra Nguyên Thủy Thiên Tôn, tin tức thân phận thành viên đoàn đội hẳn là đã tiết lộ, mọi người nhanh chóng chuyển nhà, đổi công việc, càng nhanh càng tốt.”
Tin tức này khiến mọi người kinh hãi.
“Bác Dương: Tiểu Viên sao không nhắc nhở mọi người.”
“Triệu Hân Đồng: Dương bá đừng vội nha, thế này đã rất nhanh rồi, chúng tôi vừa mới điều tra rõ.”
Từ Nguyên Thủy Thiên Tôn buổi sáng chạy tới phân bộ Bạch Chá, đến buổi chiều chạy thoát mai phục trở về Tùng Hải, toàn bộ quá trình không đến một ngày.
“Lâm Xung: Đáng chết, tin tức thành viên sao lại tiết lộ?”
“Triệu Hân Đồng: Tiết lộ tin tức là Lương Thần Chọn Chủ Mà Thí, trước mắt hắn đã chạy khỏi khách sạn.”
Trong group tràn đầy tiếng tức giận mắng.
“Nhân Gian Lưu Lãng Khách: Không cần vội, trong group người có công việc hẳn hoi chỉ mấy người như vậy, tạm rời cương vị công tác là được. Giống tôi loại không có nơi ở cố định này, trái lại không sao cả.”
Triệu Hân Đồng buông điện thoại di động xuống, nhìn về phía Tiểu Viên ngẩn ngơ xuất thần, thấp giọng nói:
“Tôi đã thay ngài thông báo mọi người rồi, ngài đang nghĩ cái gì thế? Sau khi Nguyên Thủy Thiên Tôn đi liền tâm sự nặng nề.”
Cô thật ra có thể đoán được, học sinh cấp 2 không phải trẻ con, lần trước khách sạn nghe kinh, Khấu Bắc Nguyệt đã ghen tuông ngầm trào phúng Tiểu Viên cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn yêu đương nồng thắm.
Khẳng định là vì chuyện này, khiến cảm tình của hai người lâm vào nguy cơ.
“Không có việc gì!” Tiểu Viên thản nhiên nói: “Suy nghĩ về sau tránh né nguy hiểm như thế nào, Vô Ngân đại sư không ở khách sạn, chúng ta phải cẩn thận chút, không thể liên lụy Nguyên Thủy Thiên Tôn nữa.”
“Vâng...” Triệu Hân Đồng mím môi gật đầu.
Xem giọng điệu của Tiểu Viên, cô liền biết mình đoán đúng rồi, Triệu Hân Đồng khe khẽ thở dài.
Cũng chỉ có thể thở dài, việc người lớn trẻ con không xen mồm vào được, cô cũng không có tư cách xen mồm.
Triệu Hân Đồng một lần nữa cúi đầu, mở ra bình đài đặt hàng, nói: “Sắp đến giờ cơm rồi, dì Tiểu Viên, tôi gọi cơm nhé?”
“Bữa tối không phải đều do Khấu Bắc Nguyệt đưa về sao!” Tiếng của Nguyên Thủy Thiên Tôn ngắt lời cô.
Triệu Hân Đồng ngạc nhiên ngẩng đầu, thấy ánh sao từ đại sảnh dâng lên.
Mắt Tiểu Viên hơi sáng lên.
Trương Nguyên Thanh từ trong ánh sao đi ra, tới quầy lễ tân, nhìn học sinh cấp 2, “Tôi nhớ ra có việc cần nói với Tiểu Viên, cô lên lầu trước.”
Triệu Hân Đồng nghiêng đầu nhìn về phía Tiểu Viên, khuôn mặt hơi non nớt hiện lên nụ cười: “Vâng, hai người từ từ nói.”
Cô cầm điện thoại di động, chạy bước nhỏ vào bên trong khách sạn.
Tiểu Viên ở sau khi nghe được thang máy truyền đến tiếng mở cửa “Ting”, chủ động mở miệng, lạnh nhạt như trước: “Cậu hẳn là biết, bên ngoài không an toàn, bao gồm khách sạn Vô Ngân.”
“Vô Ngân đại sư trước khi đi, hẳn là có cho cô con bài chưa lật giữ mạng nhỉ?” Trương Nguyên Thanh chẳng hề để ý vòng qua quầy lễ tân, ngồi xuống ghế tựa ở phía sau Tiểu Viên.
Hai người đều chưa nói chuyện, trầm mặc vài giây, Trương Nguyên Thanh chủ động yên lặng, “Lần trước cô không phải muốn kể cho tôi chuyện Nhân Gian Lưu Lãng Khách sao?”
Hắn giọng điệu tản mạn, như là đang nói chuyện phiếm.