Đợi tên mập một trăm tám mươi kg ngồi xe điện rời đi, Khấu Bắc Nguyệt vẻ mặt cổ quái nhìn chằm chằm Trương Nguyên Thanh, “Tôi nói cho anh, anh về sau đừng dùng loại đồ vật này đối phó tôi, bằng không liều mạng với anh.”
“Cậu không xứng!” Trương Nguyên Thanh liếc xéo hắn một cái.
Tiếp theo, hắn nhìn về phía Triệu Hân Đồng, nói:
“Cô tạm thời đừng về nhà gặp ông nội, bây giờ chẳng những nghề nghiệp tà ác đang theo dõi ông ấy, người quan phương rất có thể cũng sẽ theo dõi ông ấy, nếu cô không nghe khuyên bảo, lần sau lại xảy ra chuyện tương tự, tôi sẽ không cứu cô.
Mức độ dễ dàng tha thứ đối với ngu xuẩn của tôi rất thấp, cô cũng không xứng để tôi liên tiếp lấy thân mạo hiểm.”
Lời này nghe vào trong tai Triệu Hân Đồng không có bất cứ vấn đề gì, cũng sẽ không ôm lòng oán hận, nhưng Tiểu Viên nghe được, chính là Nguyên Thủy Thiên Tôn uyển chuyển nói cho các cô, lần sau có chuyện này, đừng tìm tôi nữa.
Triệu Hân Đồng gật gật đầu, “Cảm ơn anh hỗ trợ, mọi người cũng đều rất cảm tạ anh, chỉ là trời nam đất bắc, không có cách nào đến khách sạn Vô Ngân. Sau khi biết anh mất liên lạc, dì Phương bọn họ đều rất lo lắng, cũng rất áy náy.”
“Đã là đồng bạn, thì không cần áy náy, cũng không cần nói lời cảm tạ.” Trương Nguyên Thanh thản nhiên nói: “Ngày đó ở tỉnh Bát Quý nhìn thấy ‘Nhân Gian Lưu Lãng Khách’, hắn cũng không có chút điều kiện nào đáp ứng giúp tôi.”
Tuy cái gì cũng chưa giúp được... Trong lòng Trương Nguyên Thanh nói thầm.
Trên khuôn mặt lạnh nhạt của cô bé lộ ra nụ cười.
“Nếu không có việc gì, tôi đi trước, buổi tối còn có món nướng.” Trương Nguyên Thanh liếc Tiểu Viên một cái, thấy cô trầm mặc không nói, liền búng ngón tay, hóa thành ánh sao rời đi.
Tiểu Viên vẻ mặt buồn bã, nhẹ nhàng thở dài.
...
Mặt trời dần về Tây, mây trắng trên trời nhuộm lên ráng màu vàng, trên mái nhà cách khách sạn Vô Ngân 50 mét, một con Teddy lông xoăn đứng trên không, đôi mắt như cúc áo bình tĩnh nhìn chăm chú vào tòa nhà khách sạn.
Một ánh sao dâng lên từ phía sau nó.
“Cậu xác định không cần tôi hỗ trợ sao?” Cẩu trưởng lão nói, “Cho dù có Chỉ Sát cung chủ tham dự, săn giết một tên Hư Vô Giả phiêu lưu vẫn rất cao.”
Trương Nguyên Thanh thật ra cũng từng nghĩ săn giết Tam hộ pháp của Ám Dạ Mân Côi, vì thế chủ động liên hệ Ma Nhãn Thiên Vương, muốn hỏi hành tung Tam hộ pháp.
Ma Nhãn Thiên Vương nói, ta cũng đang tìm hắn, thằng cha này dám giết ngươi, vậy ta liền muốn giết hắn.
Nhưng cao tầng Ám Dạ Mân Côi hành tung bất định, hơn nữa có bí ẩn phù hộ, thần tiên cũng tìm không thấy.
“Tôi muốn tự mình ra tay, tôi muốn để tổ chức tà ác cùng Ám Dạ Mân Côi biết, săn giết Nguyên Thủy Thiên Tôn là phải trả giá đắt. Bằng không, hôm nay là Nam phái Lục trưởng lão, ngày mai nói không chừng chính là Bắc phái Lục trưởng lão.” Trương Nguyên Thanh chống hai tay lên lan can, nói:
“Nếu ngài ra tay, hiệu quả chấn nhiếp sẽ giảm đi rất nhiều. Hơn nữa tôi cũng muốn thử xem, lấy năng lực tôi bây giờ, có thể giết Chúa Tể hay không, nếu thành công, vậy nhất định rất thú vị.”
Cẩu trưởng lão cười lên: “Khẳng định là lên thời sự quốc tế cái loại đó.”
Dừng một chút, hắn nói: “Tôi có thể không ra tay, nhưng tôi phải áp trận cho cậu, phòng bị ngoài ý muốn.”
Nếu như vậy, tôi còn sử dụng Hình Thần Câu Diệt Đao như thế nào? Trương Nguyên Thanh trầm mặc vài giây, đột nhiên nói:
“Cẩu trưởng lão, ông quá chiếu cố tôi rồi.”
“Cậu là nhân tài Ngũ Hành minh trọng điểm bồi dưỡng, vị minh chủ thứ sáu trong tương lai, tôi tự nhiên chiếu cố.”
Trương Nguyên Thanh thiếu chút nữa đã muốn nói, đừng giả bộ nữa, quan hệ của ông với cha tôi tôi biết rõ.
Nhưng hắn vẫn nhịn xuống.
Lúc này, hắn thấy Khấu Bắc Nguyệt đội mũ bảo hiểm, ngồi xe điện ra ngoài đi ship đồ, liền nói ngay:
“Cẩu trưởng lão, buổi tối đến biệt thự ăn đồ nướng?”
“Người trẻ tuổi các người chơi đi.” Cẩu trưởng lão lắc đầu từ chối.
Trương Nguyên Thanh gật gật đầu, thuận thế nói: “Vậy ngài đi về trước, tôi nghĩ ra còn có việc, lại đi khách sạn một chuyến.”
“Phụ cận không có nguy hiểm, tôi đã điều tra, chẳng qua tốt nhất đừng ở bên ngoài lâu.” Cẩu trưởng lão hóa thành hào quang rời đi.
Trương Nguyên Thanh nhìn phương hướng hắn biến mất, thầm nhủ nếu tiến triển thuận lợi, không có mấy giờ cũng không về được.
Đạo sư nói, lạt mềm buộc chặt là lộ số trêu chọc phụ nữ lúc nào cũng linh.
Ngươi không thể một mặt thuận theo tâm ý bọn họ, thứ quá dễ dàng đạt được, sẽ không được quý trọng, chó liếm sẽ không được quý trọng.
Tiểu Viên bây giờ đối với ngươi vừa xấu hổ vừa cảm kích, lúc này ngu ngốc đi lên liếm nói: Không sao, tất cả cái này đều là tôi tự nguyện!
Vậy thì quá ngu rồi.
Phải cố ý bày ra thái độ lạnh nhạt, không hứa hẹn không bày tỏ thái độ, không tha thứ không trách cứ, để tinh thần cô ấy tự đấu tranh.