“Câm miệng!” Trương Nguyên Thanh lạnh lùng ngắt lời.
Y Xuyên Mỹ lập tức thu hồi sắc mặt ác độc, ấm ức giống tiểu tỳ nữ, “Chủ nhân, ngài để cho ta mắng vài câu nữa thôi.”
Để cô mắng tiếp, tôi liền phải một lần nữa lý giải, định nghĩa các từ ngữ đó... Trương Nguyên Thanh tức giận lẩm bẩm, mặt lạnh lùng lặp lại:
“Câm miệng!”
Sau đó rút ra Hình Thần Câu Diệt Đao thân đao dài 50cm, nửa mặt trắng, nửa mặt đen.
Cổ tay nhẹ nhàng rung lên, mặt đen biến mất, sơn trắng lan tràn, thanh hoành đao này biến thành màu sắc trắng như tuyết.
Trương Nguyên Thanh đối với loại nghề nghiệp tà ác này không có bất cứ sự thương hại nào, nắm đao tiến lên, ở trong ánh mắt tuyệt vọng của Kính Hoa, đưa mũi đao vào bộ ngực nặng trịch của cô ta.
Lưỡi đao trắng giống như bọt biển hấp thu máu giàu linh tính trong lồng ngực, thân thể mềm mại trắng bóng lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được héo rũ.
Kính Hoa lập tức trừng to mắt, con ngươi chấn động, vài giây sau liền mất đi thần thái.
Hốc mắt Trương Nguyên Thanh chợt xuất hiện màu đen sì, câu thông linh của thi thể lưu lại, nuốt một hơi vào.
Hắn mở ra đao trắng giết người, chính là muốn giữ lại linh thể, thu hoạch tình báo.
Làm như vậy trả giá chính là, Hình Thần Câu Diệt Đao hôm nay chỉ uống máu, chưa phệ hồn, trước mười hai giờ đêm, cần tìm một sinh hồn nuôi nấng.
Đến lúc đó có thể tìm mấy con chó cảnh... Trương Nguyên Thanh nhắm mắt, đọc lấy ký ức linh thể.
Không đến một phút đồng hồ, hắn đã hấp thu linh thể, thu hoạch ký ức không trọn vẹn của đối phương, quả nhiên, trừ những người đó của khách sạn Vô Ngân, nghề nghiệp tà ác trên đời, trong mười người có mười một người đều đáng chết.
Cuộc đời người phụ nữ này có thể dùng bốn chữ “coi trọng vật chất” hình dung, vì dục vọng vật chất, cô ta làm hết chuyện xấu, từng chia rẽ rất nhiều gia đình, từng bức tử rất nhiều nhân sĩ thành công trầm mê sắc đẹp.
Đàn ông là bùn, chỉ xứng cung cấp chất dinh dưỡng cho cô ta!
Đây là tín điều cuộc đời của Kính Hoa.
Trương Nguyên Thanh thu hồi Hình Thần Câu Diệt Đao, nuốt Y Xuyên Mỹ, lấy ra Mũ Đỏ Nhỏ, ném thi thể Kính Hoa vào không gian mũ, phân phó Ngân Dao quận chúa luyện cô ta thành âm thi.
Vừa làm xong những thứ này, hắn liền nghe thấy tiếng chuông điện thoại di động dễ nghe vang vọng.
Điện thoại di động Kính Hoa đánh rơi ở trên sàn vang, người gọi tới là một số lạ.
Cuộc gọi rác, quấy rầy, hay là Lục trưởng lão gọi tới ‘bốp’? Trương Nguyên Thanh nhướng mày, lấy ra Da Người Hoàn Mỹ mặc vào, biến ảo thành mỹ nữ mặt trái xoan ngực tấn công mông phòng thủ.
Chính là Kính Hoa!
Biến thành mỹ nữ tiếp cận đại lão thế lực tà ác, kịch bản này nghe có chút quen tai, a đúng rồi, chủ nhân tiền nhiệm của Da Người Hoàn Mỹ chính là dùng chiêu này đi tiếp cận đại lão xã hội đen, kết quả đầy người đại hán 60 phút... Phi phi phi, xui, nghĩ chuyện này làm gì... Trương Nguyên Thanh nhổ một bãi nước bọt, nhận cuộc gọi.
Giọng hắn mềm mại đáng yêu êm tai, mang theo ngọt ngào lười biếng, “Ai thế nhỉ ~”
“Vì sao bây giờ mới bắt máy!” Trong loa truyền đến giọng đàn ông hơi khàn khàn.
Lục trưởng lão!
Trương Nguyên Thanh chợt căng thẳng thân thể, đây không phải hắn khẩn trương, mà là Kính Hoa khẩn trương, vị Chưởng Mộng Sứ này ở trong một lần hầu hạ trước, tam khiếu tề khai (3 lỗ cùng mở), bị Lục trưởng lão rót vào lượng lớn năng lượng tà ác, làm cô ta một đoạn thời gian rất dài cũng không thể tiếp nhận lên giường với đàn ông.
Cả một ngày đều cảm giác trong dạ dày có mùi tanh.
“Lục trưởng lão, tôi, tôi đang tắm rửa...” Trương Nguyên Thanh yếu ớt nói.
Đầu kia điện thoại truyền đến Lục trưởng lão giọng điệu lạnh nhạt nói: “Gửi địa chỉ của cô cho tôi, mười giờ tối nay, có người sẽ đến đón cô!”
Kinh hỉ mãnh liệt trào lên trong lòng, Trương Nguyên Thanh không chịu khống chế căng thẳng thân thể mềm mại, kích động nói: “Cảm ơn Lục trưởng lão, cảm ơn Lục trưởng lão.”
Bên kia “Ừm” một tiếng, tắt máy.
Xử lý xong rồi, đêm nay có thể gặp được Lục trưởng lão, đêm nay chính là hạn chết của gã... Trong lòng Trương Nguyên Thanh nghĩ như vậy, thân thể lại rất thành thực gửi địa chỉ, kích động chạy vào phòng tắm.
Bốn mươi phút sau, hắn quấn khăn tắm phụ nữ, quấn khăn trùm đầu, vẻ mặt ngây dại đi ra khỏi phòng tắm, trong đầu chỉ có một ý nghĩ: Cái đệch, phụ nữ tắm rửa thật sự cần bốn mươi phút đồng hồ nha, tăng trưởng kiến thức rồi!
Lau khô tóc, thay quần đùi khêu gợi, áo thun lộ vai, Trương Nguyên Thanh đứng ở trước gương toàn thân, cảm giác có chút xấu hổ.
Dáng người thật ra không tệ, đường cong phần eo cùng cơ bụng đều rất gợi cảm, nhưng Thiên Tôn lão gia là người cần thể diện, sự tình truyền ra làm người như thế nào nữa? Ài, đến lúc đó kẻ nào ở hiện trường cũng đừng nghĩ chạy thoát, đều phải chết... Trương Nguyên Thanh thở dài.