Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 2075 - Chương 2075. Tiền Mồ Hôi Nước Mắt (3)

Chương 2075. Tiền mồ hôi nước mắt (3)
Chương 2075. Tiền mồ hôi nước mắt (3)

Hắn rút Da Người Hoàn Mỹ đi, lẳng lặng chờ đợi, đến mười giờ tối, điện thoại di động đang sạc pin “Ting” một tiếng.

Một số lạ gửi tin nhắn:

“Dưới chung cư, xe màu đen, biển số xe: XX•SB250”

Biển số xe này nhìn qua đã biết rất đắt... Trương Nguyên Thanh rút điện thoại di động, khoác lên da người, đựng vào túi xách hàng hiệu, sải bước rời khỏi phòng ngủ, tới dưới tòa nhà, hắn liếc một cái liền thấy chiếc xe hơi màu đen kia.

Nó đỗ ở bên vườn hoa, một người đàn ông mặc áo đen quần đen, đội mũ lưỡi trai màu đen, tựa vào đầu xe, đang nuốt mây nhả mù.

Thấy “Kính Hoa”, đôi mắt dưới mũ lưỡi trai của người đàn ông hơi phát sáng, khóe miệng nhếch lên nụ cười dâm đãng, “Không tệ, cô đã nắm bắt được sở thích của Lục trưởng lão rồi, mặc càng hở càng tốt, càng gợi cảm càng tốt.”

Nói xong, hắn chủ động mở cửa sau xe, ra hiệu Kính Hoa lên xe.

Trương Nguyên Thanh cầm túi xách, ở trong tiếng cộp cộp của giày cao gót đi về phía ghế sau, ngay tại lúc hắn cúi xuống chui vào thùng xe, người đàn ông mũ lưỡi trai vươn tay, hung hăng bóp một phát ở cái mông đầy đặn của hắn, vẻ mặt say mê nói:

“Thực con mẹ nó mềm.”

Ta nhất định phải luyện ngươi thành âm thi, luyện thành linh phó! ! Trương Nguyên Thanh thiếu chút nữa nổi da gà đầy người, nhưng mặt ngoài vô cùng bình tĩnh, thậm chí ở sau khi ngồi xuống, còn hướng về người đàn ông đá lông nheo:

“Anh đừng có sờ lung tung, tôi rất đắt tiền đó ~”

Những lời này không phải ra từ bổn ý của hắn, mà là hứng lấy nhân quả của Kính Hoa, không chịu khống chế làm ra ứng đối.

“Con ranh lẳng lơ!”

Người đàn ông liếm liếm môi, mở ra ghế lái, sau khi tiến vào thùng xe, hắn chưa lập tức lái xe rời khỏi, mà là hỏi:

“Quy củ cũ, hỏi cô hai vấn đề. Vấn đề thứ nhất, địa điểm lần trước hầu hạ Lục trưởng lão.”

“Giang Nam Bì cách thành.”

“Vấn đề thứ hai, tổng cộng mấy người hầu hạ? ID linh cảnh là cái gì.”

“Sáu người, phân biệt là Y Xuyên Mỹ, Hải Thị Thận Lâu, Tất Cả Đều Là Giả, Nhân Gian Một Hồi Say, Hồ Ly Tỷ Tỷ, còn có tôi.” Trương Nguyên Thanh đối đáp trôi chảy.

Người đàn ông gật gật đầu, lái xe rời khỏi.

Tiểu khu Kính Hoa cư trú ở Hàng thành, người đàn ông mũ lưỡi trai sau khi lái khỏi tiểu khu, ở trong thành “đi dạo” không có mục đích một giờ, lúc này mới dọc theo cao tốc chạy ra khỏi khu thành thị.

Trong quá trình này, Trương Nguyên Thanh lấy ảo thuật cấp 6 đỉnh phong của Y Xuyên Mỹ mê hoặc người đàn ông, cởi Da Người Hoàn Mỹ cày thời gian phục hồi của đạo cụ.

Xe dọc theo đường cao tốc chạy về phía tây nam, một tiếng rưỡi sau, đã tới Liên Đô.

Đáng nhắc tới, địa bàn Nam phái chủ yếu ở vùng duyên hải tỉnh Giang Nam, Phúc tỉnh, Giang Nam Tây Đạo tỉnh cùng Nam Việt tỉnh.

Sau khi tới Liên Đô, Trương Nguyên Thanh một lần nữa mặc vào Da Người Hoàn Mỹ lại trải qua hai lần hỏi, một lần đạo cụ nghề nghiệp Huyễn Thuật Sư kiểm tra, đều hoàn mỹ thông qua xét duyệt.

Đồng thời, từ chỗ nhân viên xét duyệt biết được, lần này thời gian hầu hạ dài năm ngày, phần thưởng là hai món tài liệu phẩm chất Thánh Giả, hoặc một món đạo cụ Thánh Giả cảnh phẩm chất thấp.

Trương Nguyên Thanh lúc ấy ý niệm duy nhất trong đầu là: Cái đệch, quá rẻ rồi nhỉ! Vậy lấy giá trị con người bây giờ của ta, ta có thể xây một cái tam cung lục viện thất thập nhị phi.

Ý niệm thứ hai là: Không đúng, quá đắt rồi, đạo cụ phẩm chất Thánh Giả, cho dù cấp thấp, cũng phải hơn chục triệu.

Năm ngày 10 triệu, thu nhập làm người ta đỏ mắt... Trương Nguyên Thanh thầm nhủ, nhưng nhớ lại một phen ký ức đạt được trong linh thể Kính Hoa, lại cảm thấy đây là tiền mồ hôi nước mắt của người ta, không thể đỏ mắt.

Rốt cuộc, ở ba giờ sáng, cày ba lượt thời gian phục hồi của da người, Trương Nguyên Thanh ngồi xe tới một căn biệt thự độc lập vùng ngoại thành, dừng lại ở trong sân biệt thự.

Dừng xe tắt máy, người đàn ông ở ghế lái cười một tiếng quái dị: “Vào đi, hầu hạ Lục trưởng lão cho tốt.”

Nụ cười làm người ta ghê tởm... Trương Nguyên Thanh đẩy mở cửa xe, nhìn thoáng qua biệt thự kéo chặt rèm, hít sâu một hơi, ôm tâm tình sợ hãi cùng chờ mong, đi cao gót, đẩy ra cửa gỗ màu nâu cao lớn.

Theo cửa gỗ mở ra, giống như kết giới nào đó bị đánh vỡ, tiếng vang cô gái thét chói tai thê lương cùng tiếng roi quất lên thân thể truyền đến.

Đẩy ra hai cánh cửa gỗ cao lớn, chiếu vào mi mắt là đại sảnh có thể nói kim bích huy hoàng, thảm lông dê thêu hoa văn màu vàng, sô pha da thật chải thành màu vàng, vách tường bọc một lớp miếng đồng màu vàng sáng bóng, treo một bộ bức tranh to lớn cao 3 mét.

Trần nhà treo một cái đèn treo do hoa sen thủy tinh mười tám cánh hoa tạo thành.

Ánh đèn sáng ngời chiếu xuống, chiếu sáng đại sảnh xa hoa phong cách kiểu Âu, cũng chiếu sáng nam nữ trần truồng trong đại sảnh.

Hết chương 2075.
Bình Luận (0)
Comment