Linh Cảnh Hành Giả ( Bản Dịch )

Chương 2090 - Chương 2090. Điên Cuồng Điều Tra (2)

Chương 2090. Điên cuồng điều tra (2)
Chương 2090. Điên cuồng điều tra (2)

“Ấu nương nương, đừng vội đi.” Trương Nguyên Thanh đã sớm quen nhảy nhót qua lại ở trước mặt đại lão, làm bộ chưa phát hiện lão mõ không vui, chấn động tinh thần lực, nói:

“Tôi hoài nghi Thuần Dương chưởng giáo còn chưa chết.”

Lập tức mang phỏng đoán của mình, lấy phương thức trao đổi của Thần Dạ Du lớn tiếng nói ra.

Nghe xong hắn miêu tả, bên kia thông đạo trầm mặc vài giây, mới truyền ra “thanh âm” của Tam Đạo sơn nương nương:

“Thần trí của hắn rất không ổn định, mà mỗi một lần mượn thể trọng sinh đều đã tăng thêm nguyên thần tổn thương, khiến điên cuồng nặng thêm, lại thêm ta châm chọc cùng đả kích hai lần thảm bại trong tay đệ tử, hắn sẽ càng ngày càng điên cuồng, càng ngày càng không ổn định.

“Đến lúc đó chỉ có hai loại kết cục, một là mạo hiểm săn bắn Tinh Quan, Chưởng Mộng Sứ quá mức cường đại, chết bởi cắn trả. Hai là tinh thần hoàn toàn mất khống chế, bị Ngũ Hành minh các ngươi xử lý.”

Cũng chính là nói, Thuần Dương chưởng giáo xem như phế rồi? Ừm, hắn lại lặp lại từ đầu, trong ngắn hạn không đáng lo. Trương Nguyên Thanh “lớn tiếng” nói: “Vãn bối đã rõ, cung tiễn Ấu Khanh nương nương.”

“Thằng nhãi! !”

Giọng điệu lão mõ có chút nghiến răng nghiến lợi, nhưng cô lại không thể làm gì được, chung quy không thể bởi vì chút việc này thoát ly linh cảnh, đi hiện thế đánh hắn.

Thông đạo không trung chậm rãi co lại, thẳng đến lúc biến mất.

Người cổ đại đúng là màu mè, gọi đại danh một chút mà thôi... Trong lòng Trương Nguyên Thanh nói thầm.

Nhìn thông đạo biến mất, trong lòng hắn có chút không nỡ, ừm, không phải không nỡ nương nương, là không nỡ Chày Phục Ma vũ khí Tào Khang của hắn.

Thứ này bên hắn từ lúc ban đầu, nay lại bị nương nương thu hồi.

Trương Nguyên Thanh thi triển Tinh Độn Thuật quay về đại sảnh biệt thự.

Tạ Linh Hi đang ngồi ở trên sô pha phòng khách, bê laptop đọc phương án phó bản Nhạc Sĩ, cô sắp tới phải vào linh cảnh.

“Nguyên Thủy ca ca, cuối tháng đừng quên tiệc cua đó.” Tạ Linh Hi xiên một miếng táo muốn đút cho Trương Nguyên Thanh.

Tiệc cua ở tháng Chín âm lịch, dương lịch là tháng Mười.

Trương Nguyên Thanh ngậm lấy, vừa ăn vừa nói:

“Được!”

Tạ gia là có lão tổ tông Bán Thần tọa trấn, lại có một đám Chúa Tể, Thánh Giả, trừ phi Tu La đích thân tới, bằng không trận doanh tà ác sẽ không vì giết hắn, xông vào Tạ gia đầm rồng hang hổ này.

Tạ Linh Hi nghe hắn đáp ứng, nhất thời ngượng ngùng mím môi.

Phụ thân từng nói với cô, chờ Nguyên Thủy Thiên Tôn đi tiệc cua, lão tổ tông liền làm mai gả cô cho Nguyên Thủy ca ca.

Lão tổ tông tuy bá đạo thả không phân rõ phải trái, thừa hành truyền thống phong kiến lệnh cha mẹ lời mai mối, nhưng nếu đối tượng là Nguyên Thủy ca ca, Tạ Linh Hi là rất muốn làm tiểu thiếu phụ.

“Đúng rồi, cha em có phải vào phó bản rồi hay không?” Trương Nguyên Thanh đột nhiên hỏi.

“Ồ, ca ca sao biết?”

Bởi vì cha em sáng nay chưa chúc mừng anh... Trương Nguyên Thanh đang muốn nói chuyện, điện thoại di động trong túi đột nhiên “ting” một tiếng, nhìn qua, là tin nhắn của Chỉ Sát cung chủ:

“Cung chủ điên: Cậu giúp chị hỏi quan phương một phen, có hứng thú thu mua Thổ Linh Pháp Y hay không, chị cần một món đạo cụ cấp Chúa Tể, tốt nhất đồng thời có phòng ngự cùng cận chiến.”

Cách vài giây, cô lại oán giận một câu:

“Cung chủ điên: Bộ quần áo nát này quá nặng rồi, căn bản không có cách nào chiến đấu, chỉ có thể làm rùa đen rút đầu.”

Trương Nguyên Thanh soạn tin nhắn trả lời:

“Cho nên, chị là muốn đổi giáp nặng thành giáp nhẹ, đúng không?”

“Cung chủ điên: Thông minh.”

Thổ Linh Pháp Y trả giá quả thật quá lớn, phòng ngự tuy rất mạnh, nhưng mặc pháp y, tương đương tự mình trói buộc, khi chiến đấu chỉ có thể bị động chịu đòn... Trương Nguyên Thanh giật mình, thầm nhủ Hoàng Thái Cực khẳng định sẽ thích.

Nặng, đối với Thổ Quái mà nói không phải khuyết điểm, đạo cụ Thổ Quái giao cho Thổ Quái để dùng, tăng thêm khẳng định so với nghề nghiệp khác càng cao hơn. Hơn nữa Trương Nguyên Thanh chú ý tới, thân là cháu nội đại trưởng lão, Hoàng Thái Cực tựa như cũng chưa có một món đạo cụ cấp Chúa Tể.

Một Thánh Giả cấp 6 đỉnh phong, nghĩ hẳn là rất khát cầu đạo cụ cấp Chúa Tể.

Bán Thổ Linh Pháp Y cho Hoàng Thái Cực, một mặt có thể lấy lòng, một mặt khác là Hoàng công tử là có tiền.

“Ài, một Chúa Tể tư cách từng trải thâm hậu, trên người mới hai món đạo cụ cấp Chúa Tể, hơn nữa là phẩm chất thấp cái loại đó, xem ra về sau đến cảnh giới Chúa Tể, danh hiệu Đạo Cụ Thiên Tôn của mình phải bị đánh vỡ rồi.”

Trương Nguyên Thanh vừa cảm khái, vừa gửi tin nhắn cho nghĩa phụ, không, là Tiểu Hoàng:

“Tôi có một món đạo cụ cấp Chúa Tể hệ Thổ, tên Thổ Linh Pháp Y, có hứng thú vào tay hay không?”

Biên tập thuộc tính vật phẩm của Thổ Linh Pháp Y gửi qua.

Cuộc gọi của Hoàng Thái Cực hầu như nháy mắt đã tới.

Hết chương 2090.
Bình Luận (0)
Comment