Tuổi khoảng 30, chính là giai đoạn gợi cảm nhất trưởng thành nhất của phụ nữ.
Khuôn mặt của cô như bao phủ sương lạnh, khí tràng nghiêm túc thường thường sẽ làm người ta lướt qua vẻ đẹp của cô, làm người ta không tự giác sinh lòng kính sợ.
Trừ Winnie Berent, trong phòng hội nghị cỡ lớn chỉ có vài nữ nhân viên văn chức mặc váy ống phụ trách tiếp đãi (bưng trà rót nước), cũng không có bóng dáng của thủ tịch chấp hành quan Sean Med.
Quả thật xinh đẹp, khí chất không thể bắt bẻ, tình nhân của Ma Quân người nào cũng xinh đẹp... Trong lòng Trương Nguyên Thanh cảm khái, không khỏi nhớ tới mấy câu danh ngôn kia:
Ngươi cười Ma Quân chết sớm, Ma Quân cười ngươi ít tình nhân.
Không tiện uyên ương không tiện tiên, hâm mộ Ma Quân mỗi một thiên (ngày).
Ánh mắt Winnie Berent bình tĩnh đảo qua mười tám vị linh cảnh hành giả của Ngũ Hành Minh, thản nhiên nói:
“Tôi tên Winnie Berent, kiểm sát trưởng Thiên Phạt phân bộ New York, về sau là thủ trưởng trực tiếp của mọi người. Trong lúc làm việc ở New York, các người phải phục tùng an bài của tôi.
Trong cuộc sống nếu gặp phiền toái, cần trợ giúp, có thể tìm trợ lý của tôi.”
Giọng nói của cô lạnh nhạt, nhưng nói là tiếng Trung, tuy không phải đặc biệt tiêu chuẩn, nhưng giọng trong trẻo bình thản, phi thường dễ nghe.
Từ chi tiết này có thể nhìn ra, vị kiểm sát quan lạnh lùng xinh đẹp này không phải tính cách bảo thủ, cuồng vọng tự đại.
Nói xong, Winnie nhìn về phía cô gái có tàn nhang mờ nhạt bên cạnh.
Emma mặc váy ống cùng áo sơmi trắng cười nói:
“Tôi tên Emma Smith, chuyện công tác cùng sinh hoạt đều có thể tìm tôi. Bộ trưởng Winnie là kiểm sát quan công chính nghiêm túc, mọi người có thể yên tâm tin cậy.
New York gần đây không yên ổn, tổ chức tà ác ý đồ đảo điên sự thống trị của hợp pháp.”
Còn chưa dứt lời, Anh Gà Đỏ đã xen mồm nói: “Hai trận doanh lớn quyết chiến sắp bắt đầu rồi, cái này chúng tôi biết, cô không cần lắm lời.”
Winnie cùng Emma đồng thời nhíu mày.
Quan Nhã thản nhiên nói: “Vị này là Hỏa Ma của đoàn đội chúng tôi.”
Nghe vậy, Winnie cùng Emma đồng thời giãn lông mày ra, không quan tâm nữa, người sau tiếp tục nói:
“Gần đây New York rất không yên ổn, tôi hy vọng các người ở trong lúc sinh hoạt, cố gắng hạ thấp, bớt tham gia hoạt động chợ đen, ít đi tụ hội của tổ chức hành giả không thuộc chính phủ. Mặt khác, cố gắng đừng lui tới với nghề nghiệp Ái Dục.”
Nghe được “bớt lui tới với nghề nghiệp Ái Dục”, mọi người của bang phái Người Chết, đều mịt mờ liếc về phía Trương Nguyên Thanh.
Winnie cùng Emma chú ý tới ánh mắt của các Thánh Giả Ngũ Hành Minh, không khỏi nhìn về phía Trương Nguyên Thanh.
Người này ngũ quan thanh tú, khí chất ôn hòa, là cậu nhóc to xác cả người lẫn vật vô hại, Winnie cùng Emma xem qua tư liệu, trong đầu nhanh chóng hiện lên tư liệu của Trương Nguyên Thanh.
—— Cú Mang, Thú Vương, cấp 4.
Như vậy xem ra, người này là Mộc Yêu loại ham muốn mạnh, khát vọng sinh sôi nẩy nở!
“Tôi sẽ ước thúc đồng bạn.” Quan Nhã đáp lại một câu, sau đó nói: “Tôi hy vọng trợ lý Emma có thể mang tình thế trước mắt, tin tức các tổ chức tà ác lớn, tin tức tổ chức hợp pháp, tập hợp một phen gửi cho tôi, người Hoa quốc chúng tôi chú ý ‘Biết người biết ta trăm trận trăm thắng’, ở trước khi tình báo cơ sở tới nơi, chúng tôi sẽ không chấp hành bất cứ nhiệm vụ nào.”
Emma khẽ gật đầu, lộ ra vẻ mặt khen ngợi:
“Không hổ là Thám Báo của Phó gia, tôi sẽ mau chóng gửi tư liệu cho cô. Buổi tối ngày mai, tôi tính sắp xếp một tụ hội, mời tinh nhuệ Giáo Hội Hải Thần, Hiệp Hội Mỹ Thần tham gia, vừa lúc cho các người làm quen một phen tổ chức hợp pháp ở New York.”
Hai bên lại trao đổi một lát, bộ trưởng Winnie tuyên bố tan họp.
Sau đó, cô nhìn về phía Quan Nhã, nói: “Cô ở lại một chút.”
Emma thì nói: “Mọi người đi theo tôi, tôi sắp xếp khu vực làm việc cho các người.”
Trừ Quan Nhã, mọi người theo Emma rời khỏi phòng họp.
Đợi cửa phòng họp đóng lại, Winnie Berent nhìn chằm chằm Quan Nhã, nói: “Tôi nghe nói, cô là bạn gái của Nguyên Thủy Thiên Tôn.”
Quan Nhã vẻ mặt buồn bã, nhưng rất nhanh khôi phục, gật gật đầu.
Cô nhớ kỹ thiết lập đau đớn mất đi tình yêu của mình.
Winnie Berent trầm ngâm vài giây, thử nói:
“Cô có từng thấy một cái loa nhỏ ở trên người hắn hay không, to cỡ bàn tay, có thể thu audio, có thể thổi ra kèn Xona cùng tiếng trống, phẩm chất Siêu Phàm, nhưng có đôi khi biểu hiện ra năng lực, lại sẽ làm người ta hoài nghi phẩm cấp chân thật của nó.”
Quan Nhã làm ra bộ dạng nhớ lại, nói: “Có, hắn quả thật có đạo cụ có thể phát ra kèn Xona cùng tiếng trống, nhưng luôn giấu ở trong túi đeo hông, chưa bao giờ bại lộ ở tầm nhìn công chúng.”
Winnie đi thẳng vào vấn đề nói: “Hắn có để lại món đạo cụ đó cho cô không, tôi hy vọng có thể mua món đạo cụ đó, giá cô tùy tiện đưa ra.”