Cấp dưới ‘a’ một tiếng: “Đúng vậy, tôi hy vọng Julian Med có thể dạy dỗ bọn họ cẩn thận, bằng không bữa tiệc liền quá nhàm chán.”
Các thành viên bang phái Vương Giả đồng loạt nhíu mày, trừ Anh Gà Đỏ nghe không hiểu ngoại ngữ, trong lòng người còn lại cảm thấy không vui.
Lúc này, lại một nhóm người từ bên ngoài biệt thự đi vào, đám khách này ăn mặc tương đối đặc thù, không phải trang phục trường hợp chính thức thuộc về bữa tiệc, mà là thường phục.
Cầm đầu là một tráng hán cao 1m9, bụng hơi mập, râu xồm, mái tóc quăn, lôi thôi lếch thếch, tản ra mùi biển thoang thoảng, trong tay cầm một chai bia.
Nếu không phải ở trường hợp này nhìn thấy, người này cho Trương Nguyên Thanh ấn tượng đầu tiên chính là người vô gia cư lượn lờ ở cảng kiếm ăn.
Cấp dưới của hắn cũng lôi thôi lếch thếch, ánh mắt lại rất ngạo mạn, giống một đám lưu manh không làm việc đàng hoàng lại coi trời bằng vung.
“Kraken, chấp sự cao cấp Giáo Hội Hải Thần.” Emma theo thường lệ giới thiệu.
“Nghe nói các người đánh Brady Med? Tôi rất thưởng thức các người, thằng nhãi đó trước giờ rất kiêu ngạo, năm trước ở câu lạc bộ đêm cảng tôi kinh doanh ngủ cô gái của tôi, nhưng chưa trả tiền, cho nên tôi rất chán ghét hắn. Chẳng qua các người đừng mơ tôi hỗ trợ, bởi vì tôi không muốn đánh với Julian, thằng nhãi đó không dễ chọc, tôi là tới xem náo nhiệt. Cho dù các người phát ra ca ngợi đối với ID linh cảnh của tôi, tôi cũng sẽ không cân nhắc giúp các người.”
Vị Kraken này trút bia, có ngạo mạn của riêng Hải Yêu, cùng với thuộc tính cá nhân lắm lời.
Emma cười cười, nói: “Kraken là tên Bắc Hải cự yêu trong truyền thuyết thần thoại, hắn luôn bởi vì ‘đăng kí’ được ID này mà dương dương tự đắc.”
Không lễ phép, ngạo mạn, làm người ta chán ghét, nhưng không có địch ý rõ ràng! Đây là ấn tượng chung của thành viên bang phái Người Chết đối với bọn họ.
Julian sao còn chưa đến? Hắn không phải muốn tìm chúng ta gây phiền toái sao... Trương Nguyên Thanh nghênh đón một rồi lại một đám khách nhân, có thành viên bộ chấp hành Thiên Phạt, có tổ chức dân gian địa phương.
Thành viên bộ chấp hành Thiên Phạt trực tiếp không nhìn đám người Trương Nguyên Thanh, không thèm để ý, lập trường bày cực kỳ rõ ràng, chỉ thiếu ở trên mặt viết “Các người sắp xui xẻo rồi” .
Trong tổ chức dân gian, có tổ chức hợp pháp quần thể người da đen, cũng có Hồng bang, Bảo Lâm đường, Hắc Long đường do Hoa kiều phố người Hoa tổ chức.
Mấy tổ chức Hoa kiều cũng không nhìn đội ngũ Ngũ Hành Minh, một bộ dáng “đừng dính dáng đến”.
Ryo Asano làm người gia nhập Thiên Phạt trước hết, nhỏ giọng giải thích:
“Tổ chức dân gian đều thân cận bộ chấp hành, bởi vì bộ chấp hành là ‘lãnh đạo trực tiếp’ của bọn họ, bộ giám sát chủ yếu phụ trách duy trì trật tự nội bộ.”
Ý tứ của cô chính là, đám người mình đắc tội bộ chấp hành, không có tổ chức dân gian nào sẽ hướng bọn họ biểu đạt thiện ý.
Khi nói chuyện, Trương Nguyên Thanh thấy một gương mặt quen thuộc đi đến, đó là thanh niên dung mạo tuấn tú, khí chất nho nhã.
Rõ ràng là Phong Thần Chi Dực của Liên Minh Phản Hắc Bạch.
Phía sau Phong Thần Chi Dực dẫn theo sáu cấp dưới, một vị trong đó là tổ trưởng tổ 6, ID linh cảnh Không Ngừng Vươn Lên.
Bọn họ cũng đến đây? Cũng đúng, Liên Minh Phản Hắc Bạch là tổ chức lớn trong Hoa kiều, Phong Thần Chi Dực là một trong những người nối nghiệp bang phái trọng điểm bồi dưỡng, phái hắn đến cũng là bình thường... Trương Nguyên Thanh thấy Phong Thần Chi Dực sau khi tiến vào đại sảnh, nhìn quanh một vòng, sau đó đi thẳng tới.
“Phong Thần Chi Dực, chấp sự cao cấp Liên Minh Phản Hắc Bạch phố người Hoa.” Phong Thần Chi Dực hướng về đám người Quan Nhã gật đầu, dùng tiếng Trung khẩu âm tỉnh Bảo Thang, thấp giọng nói:
“Tôi nghe nói Julian Med muốn tìm các người gây phiền toái? Đề nghị của tôi là không cần để ý tới, nếu thật sự không thể từ chối, mà trong các người lại không có cấp 6, tôi có thể thay thế các người xuất chiến, chẳng qua giá trị kinh nghiệm của Julian cao hơn tôi rất nhiều, tôi cũng không có nắm chắc tất thắng.”
Thiện ý đột ngột tới, làm bọn Quan Nhã ngẩn người.
Phong Thần Chi Dực cười nói: “Mọi người đều là đồng bào, không cần khách khí, tôi thua không sao cả, tôi đại biểu chỉ là Liên Minh Phản Hắc Bạch, nhưng các người đại biểu là Ngũ Hành Minh, là quan phương đại khu thứ hai.”
“Đa tạ!” Quan Nhã mỉm cười gật đầu, đáp ứng thiện ý của đối phương.
Anh Gà Đỏ vừa nghe khẩu âm của đối phương, lại thấy hắn hiểu chuyện như thế, lập tức khoác vai kết bạn, kéo Phong Thần Chi Dực đến một bên uống rượu.
Theo thời gian trôi qua, khách càng lúc càng nhiều, quý cô mặc lễ phục hoa mỹ cùng quý ông âu phục màu đen, bưng chén rượu, tao nhã bắt chuyện.
Đoàn đại biểu Ngũ Hành Minh bưng ly rượu, có chút xấu hổ ôm đoàn.
Trừ thành viên Hiệp Hội Mỹ Thần chưa tới, thành viên bộ chấp hành đối địch bọn họ, phái Thành Tín của Công Hội Thương Nhân đối địch bọn họ, các tổ chức dân gian lớn cũng không hòa nhã với bọn họ.