Trương Nguyên Thanh nhìn về phía Ngân Dao quận chúa: “Nghiệt đồ này là lưu lại bầu bạn sư tôn, hay là đệ tử mang đi?
Lão mõ nhíu mày sửa đúng: “Nó là sư tỷ của ngươi.”
Trương Nguyên Thanh biết nghe lời phải: “Nghiệt đồ sư tỷ này nên xử trí như thế nào?”
Lão mõ xoay người: “Mắt không thấy tâm không phiền.”
Vì thế Trương Nguyên Thanh xách sau gáy nghiệt đồ sư tỷ lên, rời khỏi linh cảnh, trở về hiện thực.
Trở lại ký túc xá của Thiên Phạt, Trương Nguyên Thanh đuổi Ngân Dao quận chúa đi chơi máy tính, hóa thành ánh sao đi vào phòng Quan Nhã.
Quan Nhã không ở trong phòng, gọi điện thoại hỏi mới biết cô cùng đám người Tôn Miểu Miểu, Triệu Thành Hoàng ở phòng võ thuật chiến đấu tầng 92 luận bàn thể thuật, rèn luyện thân thủ.
Nhận được cuộc gọi của bạn trai, Quan Nhã vui vẻ vứt bỏ các bạn nhỏ, trở về phòng.
Trương Nguyên Thanh nhìn người đẹp con lai mồ hôi lấm tấm, cười nói:
“Ra ngoài giao tranh mấy ngày, gom được không ít tích tụ, đang muốn giao cho nương tử.”
Quan Nhã hồ nghi nói: “Sao nói chuyện trở nên nho nhã vậy?”
Sau đó cởi quần áo luyện công rộng thùng thình, thân thể trắng bóng, cùng nội y ren màu đen sinh ra đối lập rõ ràng, chấn động thị giác bùng nổ: “Em tắm trước một cái.”
“Cùng nhau cùng nhau.” Trương Nguyên Thanh cởi quần áo theo.
Trong nửa giờ ở phòng tắm, Quan Nhã bị đóng đỉnh ở trên tường hầu như chưa từng rơi xuống.
Chờ Trương Nguyên Thanh tinh thần phấn chấn tắm rửa rời khỏi, cô mới dựa vào tường, hai chân như nhũn ra ngẩng đầu lên, tiếp nhận vòi hoa sen rửa tội.
Trương Nguyên Thanh quấn áo choàng tắm, ngồi tựa vào đầu giường, lấy ra Tiểu Đậu Bỉ, bảo đứa bé mũm mĩm đáng yêu giúp hắn đi cách vách cầm điện thoại di động tới.
Vốn định lướt một chút giết thời gian, không ngờ thấy tin Phó Thanh Dương gửi tới.
Tiền công tử ở trong tin nhắn đề cập, Hoàng Thái Cực cấp 6 đỉnh phong đã hai năm, chịu giới hạn bởi nghề nghiệp, nhiều lần xông vào phó bản giết chóc, nhiều lần thi rớt.
Tuy mạnh miệng, nhưng việc tấn thăng đã thành khúc mắc, Tiền công tử niệm giao tình nhiều năm, hy vọng thân làm nghĩa tử Nguyên Thủy Thiên Tôn có thể giúp đỡ đôi chút, tận lòng hiếu thảo.
“Ô...” Trương Nguyên Thanh ở vào thế khó xử, bởi vì hắn biết Âm Cơ cũng tham dự phó bản giết chóc nhiều lần, ba danh ngạch quá ít, cô trước sau chưa thể tấn thăng.
Âm Cơ và hắn có mấy lần từng trải đồng sinh cộng tử, quan hệ cá nhân vô cùng tốt, đại tỷ tỷ vừa dịu dàng vừa thiện lương, tuy danh hoa đã có chủ, trong lòng có sói, nhưng làm bạn, hắn cũng muốn giúp đỡ.
Một bên là tỷ tỷ tri tâm, một bên là tình cha ấm áp.
Rất khó lựa chọn.
Nếu danh ngạch có thể nhiều thêm vài cái thì tốt rồi, ừm, mình có lẽ có thể thử chiếm dụng danh ngạch của đại khu thứ nhất...
Trong lòng Trương Nguyên Thanh đột nhiên hiện lên ý nghĩ này, cùng lập tức trở nên hưng phấn.
Theo sống lại tiến vào giai đoạn thứ hai, hắn đã rõ năng lực giai đoạn tiếp theo của trái tim Huyễn Thần.
Giai đoạn tiếp theo đối ứng cấp 7 giai đoạn Chúa Tể, kỹ năng là “Hư Vô”, cũng là năng lực trung tâm của Huyễn Thuật Sư ở giai đoạn Chúa Tể, danh xưng của Huyễn Thuật Sư cấp Chúa Tể là “Hư Vô Giả” .
Năng lực của Hư Vô Giả bình thường, là mang vật chất, năng lượng hiện thực tồn tại quy về hư vô, mà năng lực hư vô quyền lực Huyễn Thần, thì có thể khiến vật chất, năng lượng cùng quy tắc hóa thành hư vô.
Hắn có thể thỉnh cầu ngài hội trưởng buông lỏng phong ấn, để sống lại tiến thêm một bước, hoàn toàn mở ra kỹ năng “Hư Vô”, sau đó ở lúc phó bản giết chóc mở ra, hư vô hóa quy tắc “Không thể vượt server”.
Chờ tiến vào linh cảnh, cơ chế của phó bản giết chóc sẽ thay hắn phong ấn trái tim giai đoạn Chúa Tể.
── Lực lượng vượt qua giai đoạn Thánh Giả, không thể sử dụng ở trong phó bản.
Nghĩ lại một chút, nếu Huyễn Thần có thể hư vô hóa quy tắc linh cảnh, vậy Huyễn Thần của Hư Vô giáo phái đã sớm diễu võ dương oai, thậm chí phó bản giết chóc giữa năm, Huyễn Thần có thể tự mình xuống sân, mang hắn cùng Tiền công tử đánh nổ đầu, căn bản sẽ không mặc kệ hai người trưởng thành.
Quyền hạn quản lý viên có lẽ có thể làm được một điểm này, nhưng nghề nghiệp tà ác dù sao không phải quản lý viên, tựa như không thể thực hiện được... Trương Nguyên Thanh thở dài.
Lúc này, Quan Nhã sắc mặt ửng hồng từ phòng tắm đi ra, Trương Nguyên Thanh lướt điện thoại di động nói:
“Có chuyện em giúp anh tham mưu một chút.”
Quan Nhã mỏi mệt ngã ở trên giường, gác cái chân trắng bóc lên bụng hắn, “Chuyện gì?”
“Phó bản giết chóc chỉ có ba danh ngạch, bản thân anh chiếm một cái, hai cái khác cho ai tốt hơn?” Hắn vuốt ve cái chân ngọc bóng loáng căng mịn của bạn gái, “Tiểu Viên phải có một cái, Âm Cơ cùng Hoàng Thái Cực anh đang do dự.”
“Hoàng Thái Cực!” Quan Nhã không chút do dự nói.
“Vì sao?”
“Bởi vì hắn là đàn ông.” Quan Nhã lườm, nói.
“Nói chuyện hẳn hoi mà, đừng giọng điệu kỳ quái.” Trương Nguyên Thanh vỗ một cái lên cái mông trắng trẻo đầy đặn.